Sa Pa về đêm nhộn nhịp, quen thuộc, nhưng sáng sớm lại mang vẻ đẹp yên bình, tĩnh lặng, thu hút du khách khám phá.
Sa Pa về đêm rực rỡ, lung linh ánh đèn, một khung cảnh quen thuộc với du khách. Nhưng Sa Pa còn một vẻ đẹp khác, bình yên và tĩnh lặng đến nao lòng vào những buổi sớm tinh sương. Hãy thử thức dậy sớm, hít hà không khí trong lành và cảm nhận sự bình yên nơi đây, bạn sẽ thấy Sa Pa thật khác biệt!
Lữ Phong, dù ở phương Nam xa xôi, đã nhiều lần đến Sa Pa. Như bao du khách khác, y chỉ từng biết Sa Pa trong sự nhộn nhịp của đêm hay khi ngày đã lên cao. Lòng y ấp ủ một lần được cảm nhận Sa Pa buổi sớm mai, khi ngày mới chớm hé, khi phố núi còn yên tĩnh, khi đa số du khách vẫn say giấc nồng. Y muốn được chứng kiến Sa Pa thức giấc, một Sa Pa tĩnh lặng và bình yên.
Cuối tháng 10, Lữ Phong cùng nhóm bạn từ Sài Gòn lên Sa Pa săn chút lạnh đầu mùa. Như thường lệ, họ cáp treo lên Fansipan, check-in nóc nhà Đông Dương, xuống bản Cát Cát… rồi dạo phố Sa Pa về đêm. Nhưng lần này, Lữ Phong có chủ ý riêng. Dù đêm thứ Bảy ở Sa Pa sôi động với những hoạt động văn hóa nghệ thuật phục vụ du khách, anh vẫn tách nhóm về khách sạn nghỉ sớm, muốn tận hưởng Sa Pa khi thành phố còn đang ngái ngủ.
Gió lạnh Sa Pa len lỏi vào tận xương tủy, Lữ Phong nghiến răng mấy bận mới rời khỏi chiếc giường ấm áp. Sáng sớm cuối tháng 10, cái lạnh như muốn đóng băng người, nhất là với người con phương Nam như anh. Lần này, anh phải xuống phố sớm, bất chấp cái lạnh cắt da cắt thịt.
Lữ Phong rời khách sạn gần nghĩa trang thị trấn, rảo bước lên con dốc dài trên đường Mường Hoa, hướng về trung tâm thị xã.
Sa Pa như chìm trong giấc ngủ, không khí lạnh buốt khiến Lữ Phong co ro trong chiếc áo khoác dày. Khu vực khách sạn của anh vắng vẻ, thưa thớt, càng làm tăng thêm cảm giác giá lạnh. Làn sương mỏng lướt qua những khoảng đất trống, phảng phất hơi thở của núi rừng. Những nhà hàng, khách sạn, nhà nghỉ im lìm đóng cửa, chỉ có ánh đèn vàng dịu từ các biển hiệu hay quán cà phê tỏa ra, nhuộm sáng buổi sớm tinh mơ. Sa Pa yên bình đến lạ thường, khác hẳn với sự nhộn nhịp chỉ vài giờ trước đó.
Lữ Phong thong thả leo dốc, tiếng bước chân nhẹ và nhanh phía sau vang lên. Một người phụ nữ H’Mông lớn tuổi lầm lũi vượt qua, tiếp theo là mấy đứa trẻ cùng một thanh niên, tất cả đều im lặng sải bước.
Lữ Phong tiến sâu vào trung tâm Sa Pa, phố xá bắt đầu nhộn nhịp hơn. Những quán ăn sáng mở cửa lác đác hai bên vỉa hè, người dân địa phương thong dong qua lại, hiếm hoi mới gặp một vài du khách. Sa Pa vẫn giữ nét tĩnh lặng, trong lành vốn có, mang đến một khoảnh khắc đời thường hiếm hoi mà du khách phương xa khó có cơ hội cảm nhận.
Lữ Phong đến quảng trường trung tâm Sa Pa lúc 6 giờ 10 phút. Không khí buổi sáng khác hẳn đêm qua, quảng trường vắng lặng. Phía vỉa hè xung quanh, đồng bào dân tộc đã tề tựu, trò chuyện rôm rả hoặc chỉnh sửa trang phục cho trẻ con.
Lữ Phong bắt gặp vài du khách trước nhà thờ đá Sa Pa, họ tranh thủ lúc vắng người để tạo dáng, ngắm cảnh và chụp những bức ảnh ấn tượng bên cạnh công trình nổi tiếng này.
Ánh bình minh ló rạng sau nhà thờ, nhuộm bầu trời trong xanh một màu hồng nhạt. Mây trắng mỏng lững lờ trôi, báo hiệu một ngày chủ nhật nắng đẹp ở Sa Pa. Sau khi dạo chơi quanh quảng trường trung tâm, Lữ Phong thong dong trở về khách sạn trên đường Mường Hoa.
Băng qua phố vắng, Lữ Phong chợt dừng bước. Nắng sớm rải vàng lên sườn núi phía bản Cát Cát, bóng núi, tòa nhà và ánh nắng tạo nên bức tranh tương phản tuyệt đẹp. Lữ Phong say sưa ngắm cảnh, hít thật sâu bầu không khí trong lành, sợ rằng chẳng mấy chốc sẽ bị khói bụi thành thị lấn át.
Lữ Phong về tới khách sạn, đồng bọn còn say giấc nồng. Thay vì nằm ì trong chăn ấm, y xách máy ảnh ra ngoài, quyết tâm tận hưởng khung cảnh thung lũng Bản Cát Cát, Mường Hoa lung linh dưới nắng sớm. Chẳng thể bỏ phí khoảnh khắc tuyệt vời ấy để chờ đồng bọn rời giường.
Lữ Phong men theo đường xuống khách sạn Pao’s Sapa Leisure, sau đó rẽ trái vào đường Violet, hướng đến bản Cát Cát để ngắm cảnh.
Lữ Phong dễ dàng tìm thấy lối xuống những khu homestay H’ Mông Garden, Mintu Home, Valley View Homestay, nằm rìa phía trên, nhìn xuống thung lũng Cát Cát và Mường Hoa. Nắng vàng như mật rót lên sườn núi, đẹp đến nao lòng.
Ánh bình minh nhuộm hồng bầu trời, bao phủ homestay trong tĩnh lặng. Lữ Phong tìm một vị trí đẹp ở H’Mông Garden, ngồi trên chiếc ghế gỗ mộc mạc, lặng lẽ ngắm cảnh và lưu giữ khoảnh khắc bằng những bức ảnh.
Yên lặng ngắm và chụp, Lữ Phong rời khu homestay, rẽ lên đường Violet. Trước khách sạn Pao Sapa Leisure, một bãi cỏ trống vắng lặng dưới ánh nắng ban mai, Lữ Phong chợt bắt gặp một khung cảnh lãng mạn: đôi bạn trẻ đang chụp ảnh cho nhau, nụ cười rạng rỡ trong tranh tối tranh sáng.
Lữ Phong trở về khách sạn, đồng bọn đã dậy hết, hóng hớt chờ y để đi ăn sáng và tiếp tục cuộc vui. Chúng tò mò hỏi han về cuộc phiêu lưu sáng sớm của y, nhưng Lữ Phong chỉ cười trừ. Y sợ rằng nếu tiết lộ về Sa Pa kỳ lạ mà y vừa trải qua, lỡ chúng lại đòi đổi vé ở lại thêm một đêm thì sao?
Đầu tuần thường bận rộn với nhiều công việc.