Chư Đăng Ya, ngọn núi lửa đã ngừng hoạt động hàng triệu năm, ẩn mình trong núi rừng Tây Nguyên, là điểm đến hấp dẫn du khách khi đến Pleiku. Chinh phục đỉnh núi, bạn sẽ được trải nghiệm sự hoang sơ, kì bí của thiên nhiên.
Nằm ẩn mình giữa đại ngàn Tây Nguyên hùng vĩ, Chư Đăng Ya – ngọn núi lửa đã ngừng hoạt động hàng triệu năm – là một điểm đến không thể bỏ qua khi đặt chân đến Pleiku. Chinh phục đỉnh núi, du khách sẽ được trải nghiệm sự hoang sơ, kỳ bí của một địa danh lịch sử, nơi thiên nhiên đã tạo nên những khung cảnh ngoạn mục.
Sapa, Đà Lạt… những cái tên quen thuộc thôi thúc du khách chinh phục. Nhưng bạn đã thử khám phá Pleiku, mảnh đất cao nguyên hoang sơ, hùng vĩ, trù phú bậc nhất Gia Lai? Nằm giữa lòng Tây Nguyên, Pleiku mang nét đẹp nguyên sơ, chưa bị du lịch khai thác quá mức. Vẻ đẹp hoang dã, hùng vĩ của núi rừng, không khí trong lành và những nét văn hóa độc đáo sẽ là trải nghiệm khó quên cho du khách.
Pleiku, vùng đất được thiên nhiên ưu ái với khí hậu mát mẻ quanh năm và không khí trong lành, đang sở hữu tiềm năng du lịch mạnh mẽ. Nơi đây nổi tiếng với Chư Đăng Ya, một khu vực núi lửa đã ngừng hoạt động từ hàng triệu năm trước. Dấu tích nham thạch đã tạo nên vùng đất đỏ bazan màu mỡ, trù phú, lý tưởng cho trồng ngô, khoai, bí đỏ… Cảnh sắc thiên nhiên xung quanh Chư Đăng Ya đa dạng và hoang sơ. Lần này, chúng tôi dành một ngày để trekking khám phá núi lửa Chư Đăng Ya, hãy cùng theo chân chúng tôi!
Đường tới núi lửa
Núi lửa Chư Đăng Ya ẩn mình trong rừng xanh hùng vĩ, nằm tại làng Plơi Lagri, xã Chư Đăng Ya, huyện Chư Păh, cách trung tâm thành phố Pleiku 23 km về phía Đông Bắc. Con đường đến núi lửa là một hành trình lãng mạn với những hàng cây xanh mát và những đồi cà phê bạt ngàn, trĩu quả. Dừng chân bên đường, bạn có thể chiêm ngưỡng và chạm vào những chùm cà phê chín mọng, một trải nghiệm tuyệt vời cho những tín đồ yêu cà phê.
Những đồi chè xanh ngút ngàn trải dài hai bên đường, như một tấm thảm nhung xanh biếc, là biểu tượng đặc trưng cho khí hậu và đất đai vùng cao. Con đường đất rợp bóng mát dẫn lối vào những vườn chè, nơi những búp chè non mơn mởn đón nắng sớm, mang đến cảm giác khoan khoái, thư thái. Cảnh sắc hữu tình, thơ mộng như này, chẳng ngại ngần gì mà không lưu lại những khoảnh khắc đáng nhớ bằng những bức ảnh đầy cảm xúc.
Hành trình chinh phục núi lửa
Mùa mưa khiến hành trình chinh phục núi lửa Chư Đăng Ya thêm phần thử thách. Lời khuyên chân thành dành cho bạn: hãy ghé thăm vào mùa khô để trải nghiệm trekking dễ dàng hơn. Chúng tôi đến nhà gửi xe khi mặt trời gần lên đỉnh, chú bảo vệ nhắc nhở đường đất vừa mưa, khó di chuyển. Chú chỉ cho chúng tôi con đường ngắn hơn, thuận tiện cho việc đi bộ. Chuẩn bị đầy đủ nước uống, chúng tôi bắt đầu hành trình đầy cảm xúc với những nốt nhạc riêng biệt.
Nốt nhạc đầu: Đường đất sình lầy
Con đường đất dài 1km dẫn chúng tôi vào sâu trong lòng núi lửa, hai bên là ruộng nương xanh mướt, cỏ mọc um tùm, một khung cảnh thanh bình mà chúng tôi đã quá lâu không được tận hưởng. Đường đất gồ ghề, nhiều vũng lầy, mỗi bước đi cần sự cẩn trọng, vì một cú ngã ở đây sẽ không hề dễ chịu chút nào. Chân chúng tôi lấm lem bùn đất, nhưng tâm trạng lại phấn chấn lạ thường. Nhớ lời một người anh khuyên, bất cứ khi nào cảm thấy mệt mỏi, hãy nghe “It’s my life” của Bon Jovi, chắc chắn sẽ cảm thấy vui vẻ và yêu đời hơn. Âm nhạc như tiếp thêm sức mạnh, chúng tôi sung sức bước tiếp, và thoáng chốc đã đến điểm dừng chân, chuẩn bị cho những con dốc đầu tiên.
Nốt nhạc thứ hai: Dốc đứng chông chênh
Con đường đất trải dài, lúc bằng phẳng, lúc dốc thoải, rồi lại dựng đứng như bản nhạc giao hưởng đầy biến ảo. Cảm xúc chúng tôi cũng theo đó mà thăng trầm, lúc lâng lâng, lúc hồi hộp. Nhưng càng lên cao, con đường càng trơn trượt, đòi hỏi sự cẩn trọng trong từng bước đi, chỉ cần một sơ sẩy là có thể trượt dốc.
Mỗi bước chân lên cao như một nốt nhạc ngân vang, khó nhọc hơn nhưng tinh thần chúng tôi lại dâng trào. Cảnh vật trước mắt như mở rộng, hiện lên rõ nét: những con đường đất đỏ uốn lượn, những thửa ruộng xanh mướt trải dài dưới chân núi, lác đác vài ngôi nhà nhỏ xinh xinh… Tất cả hòa quyện tạo nên bức tranh làng quê yên bình đặc trưng của Tây Nguyên. Chúng tôi cứ bước từng bước, dừng lại ngắm nhìn, rồi lại ngoái đầu nhìn lại, say sưa với khung cảnh thơ mộng ấy.
Nốt nhạc thứ 3: Đỉnh núi cao
Từ đỉnh núi, cả thế giới thu gọn trong tầm mắt chúng tôi như một bức tranh đầy màu sắc. Xanh ngút ngàn của rừng già, xanh non mơn mởn của lúa đang thì con gái, xanh mướt của cỏ dại… Nơi xa, những mái nhà rải rác, đỏ nâu rỉ sét trên nền xanh thẳm của núi rừng. Con đường đất đỏ bazan, đặc trưng của Tây Nguyên, uốn lượn như dải lụa mềm mại, dẫn lối vào lòng đất đỏ. Phía xa, dòng sông bạc lững lờ trôi, soi bóng những áng mây trắng bồng bềnh.
Khoảnh khắc ấy, mọi mệt mỏi tan biến, nhường chỗ cho niềm vui sướng lan tỏa. Chúng tôi say sưa ngắm nhìn, mỗi người một tâm trạng, mỗi người một câu chuyện. Tiếng hát “Đường đến đỉnh vinh quang” của Trần Lập vang lên, như lời khích lệ, như lời khẳng định: “Cùng chèo lên đỉnh núi cao vời vợi, để ta khắc tên mình trên đồi, và ta biết gian nan đang chờ đón…”
Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi. Chúng tôi tin tưởng vào chính mình, tin vào sức mạnh của ý chí và lòng kiên trì. Hành trình càng chông gai, càng nhiều khó khăn thì thành quả thu lượm về càng xứng đáng. Và hôm nay, trước mắt chúng tôi, là minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó.
Nốt nhạc thứ 4: Cây cối chẳng cô đơn!
Chư Đăng Ya không có cây cô đơn như Đà Lạt. Ở đây, những cây đứng một mình không cô đơn, chúng che bóng mát cho người nông dân trên những thửa ruộng sườn núi. Bên cạnh chúng là những mầm cây nhỏ đang vươn lên trong sương sớm, như những người anh em, người hàng xóm thân cận, cùng nhau tạo nên bức tranh thiên nhiên rực rỡ.
Phía xa, những thửa ruộng bậc thang như những khuông nhạc xếp đều tăm tắp trên sườn đồi. Cây cối mọc chen chúc, khẳng khiu, xanh um tùm, cao thấp đan xen, tựa như những nốt nhạc trên khuông nhạc. Tất cả hòa quyện tạo thành một bản nhạc đặc sắc về núi rừng Chư Đăng Ya. Núi lửa như một dấu gạch ngang, kết nối không chỉ những cây cối mà còn kết nối chúng tớ, những người bạn cùng đam mê, cùng sở thích, luôn sát cánh bên nhau chinh phục những mảnh đất mới, những thử thách mới. Còn gì tuyệt vời hơn khi có những người bạn đồng hành như vậy?
Nốt nhạc số 5: Lòng chảo
Núi lửa đã nguội lạnh hàng triệu năm nhưng hình dáng phễu đặc trưng vẫn còn đó, ẩn mình giữa khung cảnh xanh mát của những rẫy khoai. Nền đất bazan giàu dinh dưỡng giúp cây cối quanh năm xanh tốt, không cần tưới nước. Người dân Chư Đăng Ya trồng khoai thành những luống thẳng hàng, tạo nên một bức tranh nghệ thuật đẹp mắt.
Nếu có dịp ghé thăm, hãy đến vào khoảng tháng 1 đến tháng 3, khi hoa dã quỳ nở rộ. Những bông hoa vàng tươi sắc rực rỡ dọc hai bên đường, như dòng nham thạch cổ xưa. Từ trên đỉnh núi lửa nhìn xuống, bạn sẽ thấy những khóm hoa dã quỳ vòng tròn quanh miệng núi, đẹp tựa như một tác phẩm nghệ thuật tự nhiên.
Bồ công anh bay trong gió
Trên đường trekking, những bông bồ công anh trắng tinh khôi như những vì sao nhỏ bé, rải rác trên thảm cỏ xanh mướt. Nhớ lại thuở thơ ấu, mỗi bông hoa bồ công anh là một lời ước, một hạt mầm hy vọng được thổi bay theo gió. Lớn lên, tớ biết thêm ý nghĩa của loài hoa này – tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, là trò chơi đếm cánh hoa để đoán tình cảm. Giữa núi rừng hùng vĩ, những bông bồ công anh trắng muốt như những nét chấm phá, mang theo cả ký ức tuổi thơ và lời ước vọng về một tình yêu đẹp.
Ngồi hát trên cây, nốt thứ 7.
Trên đường đi, chúng tớ bắt gặp một cái cây lớn đã bật gốc, nằm ngửa trên mặt đường. Ngay lập tức, những trò chơi tuổi thơ lại được tái hiện. Nốt nhạc, lời ca về thời ấu thơ như ùa về, chẳng ai ngờ tới. Cái cây vẫn còn khá chắc chắn, mỗi đứa chúng tớ ngồi trên một cành nghỉ chân, như tìm lại tuổi thơ đã xa. “Ngày xưa ơi, mãi xa tuổi thơ, xa cánh diều chở bao ước mơ…”, vài câu hát từ Chi vang lên thật ý nghĩa. Nếu như bồ công anh mang theo ước mơ, hoài bão của chúng tớ theo gió thì cái cây này như tái hiện lại những trò chơi khi còn nô đùa dưới mái trường. Nó cũng là điểm chụp ảnh cực “so deep” và đẹp nhất trong chuyến hành trình của chúng tớ. Nhìn từ xa, toạ độ sống ảo đó có vẻ chênh vênh, nhưng đừng lo nhé! Cây nằm ở vị trí rất an toàn nên cứ yên tâm tạo dáng thôi!
Nốt cuối: Núi vọng lời ca
Chư Đăng Ya, nơi chúng tôi đứng thật cao và hét thật to. Núi lửa đã vọng lại những cảnh sắc hoang sơ, hùng vĩ, như một lời đáp trả đầy xúc động. Những ca khúc của Chi, tiếng gió rít qua lá, tiếng chim hót líu lo… tất cả hòa quyện thành bản nhạc du dương của núi rừng Tây Nguyên. Nơi đây đã khắc sâu vào tâm trí, một khoảnh khắc tuyệt vời không bao giờ phai nhạt.
Chư Đăng Ya, lòng hiếu khách của bạn đã ôm trọn chúng tôi, cho chúng tôi được hòa mình vào khung cảnh hoang sơ, hùng vĩ của cao nguyên đất đỏ bazan. Những cảm xúc thăng trầm, những vẻ đẹp kỳ vĩ, những bản nhạc bất hủ của Chư Đăng Ya đã khắc sâu vào trái tim chúng tôi, để chúng tôi mãi không quên.