273 lượt xem

Hà Nội thức giấc từ 3 giờ sáng: Mất ngủ giữa lòng phố cổ, ngắm Hà Nội bừng tỉnh

Khám phá Hà Nội 3 giờ sáng: Trải nghiệm thủ đô rạng đông, khi phố phường yên tĩnh, bầu không khí trong lành, và cuộc sống bắt đầu nhộn nhịp.

Hà Nội mùa thu đẹp, nhưng Hà Nội mùa thu lúc 3h sáng, khi thành phố còn chìm trong giấc ngủ, khi những tia nắng đầu tiên bắt đầu ló dạng, sẽ như thế nào? Câu hỏi ấy chưa từng xuất hiện trong đầu tôi, cho đến đêm trước ngày cuối cùng ở Hà Nội. Nằm trên chiếc giường dorm không mấy thoải mái, tôi hy vọng ngủ ngon để tận hưởng ngày cuối. Nhưng dường như Hà Nội muốn tôi trải nghiệm ngày cuối từ lúc bình minh ló rạng.

Số phận muốn phá hỏng chuyến đi? Hãy biến nó thành một trải nghiệm tuyệt vời và độc đáo hơn! Chuyển bại thành thắng, biến khó khăn thành cơ hội, chuyến đi sẽ trở nên đáng nhớ hơn bao giờ hết.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

3 giờ sáng, phố vắng, người chưa ngủ.

Giờ thiêng, tôi tưởng tượng phố cổ sẽ vắng lặng. Nhưng dưới ánh đèn vàng, dòng người vẫn tấp nập bất ngờ. Những Hàng nhỏ vắng vẻ, nhưng ra phố lớn, dòng người qua lại không ngừng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Rời khỏi dorm ở Hàng Đường, tôi hướng về chợ Đồng Xuân, cố tình len lỏi vào những con phố nhỏ vắng vẻ, tránh xa những quán ăn đêm đông đúc. Tôi muốn ngắm phố cổ trong khung cảnh yên tĩnh, thưa người.

Thức giấc phố cổ, nhìn Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, nhìn Hà Nội 3 giờ sáng.

Bên cạnh tiếng xe máy vù vù, khung cảnh phố phường là những cô lớn tuổi đội nón lá, thong thả đạp xe, sau yên chở những thứ nhỏ nhẹ, bí ẩn.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Giữa đêm khuya tĩnh lặng, một gia đình nhỏ dắt tay nhau thong dong trên phố, như muốn bù đắp cho những giờ tắc đường ban ngày. Đứa trẻ, với đôi mắt ngây thơ, hẳn đang thắc mắc tại sao lại phải thức dậy giữa đêm, khi mọi người đều đang say giấc nồng. Sự khác biệt ấy khiến tôi không khỏi tò mò.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Cửa hàng tiện lợi nhộn nhịp, khách ra vào tấp nập, nhân viên làm việc không ngơi tay. Bảng hiệu rực rỡ sáng bừng một góc phố.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Giờ này, tiếng đổ rác vang lên, hẳn là nhà nhà buôn bán đang tất bật chuẩn bị cho ngày mai. Chẳng biết từ lúc nào, tôi đã đứng bên hông chợ Đồng Xuân, dõi mắt theo những hoạt động nhộn nhịp ấy.

Chợ sớm tinh mơ, nhộn nhịp chuyển hàng.

Gần chợ, nhịp sống nhộn nhịp hơn hẳn. Chợ mở cửa từ 5-6h sáng, giờ này đã là lúc mọi hoạt động sôi nổi, nhộn nhịp.

Tiếng bô xe máy thồ hàng nổ ầm ầm, điếc tai.

Tiếng xe tải nhỏ rù rì, chờ đợi dỡ hàng, không biết bao giờ mới được nghỉ ngơi.

Tiếng rao bán râm ran, thỉnh thoảng tiếng ới lớn làm tôi giật mình.

Thức giấc giữa lòng Hà Nội, ngắm phố cổ lúc 3 giờ sáng.

Thức giấc giữa lòng Hà Nội, ngắm phố cổ lúc 3 giờ sáng.

Nhịp sống hối hả len lỏi vào màn đêm, chẳng ai để ý đến kẻ lén lút ghi lại khoảnh khắc của họ. Cười trừ khi suýt chụp lén bác tài xế đang vạch quần chuẩn bị câu cá. Ánh mắt chúng tôi giao nhau, rồi tôi vội vã lướt đi.

Bên ngoài chợ vắng vẻ, cửa khóa kín. Bác bảo vệ rảo bước rọi đèn, kiểm tra an ninh.

Thức trắng đêm, ngắm Hà Nội thức giấc.

Thức trắng đêm, ngắm Hà Nội thức giấc.

Tiếng quét rác đều đều hòa cùng tiếng bước chân rộn ràng của những chàng trai siêng năng chạy bộ.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc giữa lòng Hà Nội, ngắm thành phố lúc 3 giờ sáng.

Thức giấc giữa lòng Hà Nội, ngắm thành phố lúc 3 giờ sáng.

Âm thanh bước chân người đàn ông trong bộ âu phục tinh tươm vang lên nặng nề, đầy ẩn ý.

Thức giấc giữa phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc giữa phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Mùi khói củi và nước dùng thơm lừng báo hiệu những quán bún phở đã bắt đầu mở cửa, sẵn sàng chào đón thực khách.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Rạng sáng 5 giờ, màn đêm nhường chỗ cho nắng mai.

Rảo bước dọc con đường Phan Đình Phùng, tôi tiến về phía lăng Bác, trời bắt đầu hửng sáng. Ánh nắng thu dịu dàng, chưa đủ mạnh để tạo thành từng chùm rực rỡ, nhưng đã xua đi cái se lạnh của sớm mai, mang đến cảm giác ấm áp cho lòng người.

Tiếng chuông nhà thờ Cửa Bắc ngân vang, mời gọi những con chiên đi lễ sớm. Tôi, vẫn còn “ngứa chân”, đành hẹn Chúa một khung giờ khác trong ngày.

Thức giấc giữa lòng Hà Nội, ngắm phố cổ 3 giờ sáng.

Thức giấc giữa lòng Hà Nội, ngắm phố cổ 3 giờ sáng.

Sáng sớm, vỉa hè rộn ràng tiếng cầu lông. Từ người trẻ tuổi đến những cụ già, ai cũng hăng say tập luyện, tạo nên một khung cảnh náo nhiệt, vui tươi. Cầu lông không chỉ là bộ môn thể thao tốt cho sức khỏe, mà còn là nơi kết nối, vun đắp tình làng nghĩa xóm.

Thức trắng đêm, ngắm Hà Nội thức giấc.

Thức trắng đêm, ngắm Hà Nội thức giấc.

Ngọn cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trên toà nhà Quốc hội như dẫn lối tôi về Lăng Chủ tịch. Kể từ chuyến thăm cùng bố hồi 10 tuổi, đây là lần đầu tiên tôi quay lại. Khung cảnh vẫn như xưa, nhưng giờ đây, tôi đã trưởng thành hơn, nhận ra sự trang nghiêm nơi đây hòa quyện với nhịp sống thường nhật của người Hà Nội, tạo nên một khung cảnh bình dị mà đầy ý nghĩa.

Thức giấc, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Sáng sớm, chưa vội đâu!

Mệt nhoài sau một đêm không ngủ, tôi lê bước về trên phố Phan Đình Phùng. Nắng sớm rót xuống vỉa hè, nhuộm vàng những khoảng trống. Chắc hẳn, cặp đôi nào đó đã tranh thủ khung cảnh vắng lặng này để thực hiện bộ ảnh cưới, quả là biết nắm bắt thời cơ.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Ánh nắng xuyên qua tán cây, tạo nên những mảng sáng tối, khiến con phố này trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho nhiếp ảnh gia và các nàng thơ.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Nắng sớm rọi lên những hàng ghế xếp dọc hai bên đường, chờ đợi những vị khách đầu tiên ghé thăm các quán cà phê.

Thức giấc giữa lòng Hà Nội, 3 giờ sáng.

Thức giấc giữa lòng Hà Nội, 3 giờ sáng.

Tiếng nhạc thể dục hỗn tạp vang lên trong công viên, âm thanh bắt đầu xáo trộn. Ngoài đường, dòng xe cộ chen chúc, tất bật đưa con em đến trường. Trong khung cảnh nhộn nhịp ấy, vẫn có những người từ tốn hít thở, chậm rãi vươn vai trong công viên. Tôi ngồi xuống, tạm gác lại vội vã, dõi theo những động tác múa uyển chuyển của họ.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức giấc phố cổ, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

7 giờ sáng, lúc mà tôi đáng ra phải bắt đầu ngày mới, cơn buồn ngủ ập tới. Tôi quyết định bỏ qua mọi thứ, nhanh chóng quay về dorm và chìm vào giấc ngủ. Cũng hợp lý thôi, khi mặt trời bắt đầu lên cao, cái nóng lan tỏa, khiến tôi mệt mỏi sau quãng đường đi bộ dài.

Thức trắng đêm, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Thức trắng đêm, ngắm Hà Nội 3 giờ sáng.

Kế hoạch Hà Nội của tôi vốn rất bình thường: cà phê Giảng, triển lãm, bún chả Cửa Bắc, dạo chơi, rồi về dorm và ra sân bay. Nhưng giấc ngủ bất ổn đã đánh thức tôi lúc 3h sáng, kéo tôi đi lang thang phố cổ đến tận 7h. Trải nghiệm độc đáo ấy khiến tôi bỏ lỡ buổi sáng, nhưng vẫn kịp ngắm nhìn Hà Nội trước khi bay.