Cắm trại Bát Xát, Hạ Long là hành trình đầy thử thách, đòi hỏi sự gan dạ để chinh phục vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của núi rừng.
Lòng đầy khát vọng chinh phục, chúng tôi – những đứa con của Âu Cơ, mang theo lều vải và hành trang lê bước từ Nam ra Bắc. Dẫu đường đi hiểm trở, thử thách tính mạng, chúng tôi vẫn kiên cường tiến bước. Giữa biển trời mênh mông, vượt qua bao gian nan, chúng tôi đã đến được miền đất hứa – nơi tâm hồn được giải phóng, lòng khát khao được thỏa mãn.
Bát Xát, chân chạm đất, thác Rồng tạt ngay.
Từ trung tâm thị trấn Sa Pa, chúng tôi băng rừng vượt suối trên hai chiếc xe chở đầy hành lý, hướng đến Bát Xát. Trước khi đến địa điểm cắm trại, chúng tôi không thể bỏ qua cơ hội chiêm ngưỡng vẻ đẹp hùng vĩ của thác Rồng – một điểm đến trong danh sách “phải đến một lần”.
Chỉ một lần là đủ! Đường đến thác Rồng không dành cho kẻ yếu tim. Vượt đèo Sa Pa – Bát Xát đã là thử thách, nhưng con đường đến thác Rồng còn nguy hiểm hơn gấp bội. Ai sống sót sau chuyến đi này xứng đáng nhận bằng lái hạng chiến xa!
Theo chỉ dẫn của Google Map và sự chỉ đường của người dân, chúng tôi dừng xe trước một con dốc đất đỏ, chỉ có thể đi bộ. Xuống dốc, chúng tôi đi theo một gia đình dẫn trâu đi cày về.
Ngôi nhà duy nhất ẩn mình giữa núi rừng, nép mình bên lối vào thác Rồng. Tiếng sủa vui tai của mấy chú chó vang vọng, không biết là mừng rỡ hay muốn bảo vệ lãnh thổ trước sự xuất hiện của tôi sau bao ngày xa cách.
Tiếng nước đổ ầm ầm vang vọng từ xa, báo hiệu thác Rồng đang hiện diện. Những tia nước li ti bắn tung tóe, phủ lên mặt chúng tôi một lớp sương mỏng. Vài em học sinh cấp 2 đi ngược hướng, nhiệt tình chỉ dẫn đường, khiến chúng tôi càng thêm háo hức. Rõ ràng, vẻ đẹp hùng vĩ của thác Rồng đã hiện ra trước mắt.
Thác Rồng hiện ra trước mắt, đẹp đến ngỡ ngàng. Trần ai suốt quãng đường ấy thì buộc phải đẹp thôi, tráng lệ, kỳ vĩ, choáng ngợp. Lời lẽ bất lực trước khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, khiến chúng tôi chỉ biết lặng người chiêm ngưỡng sự vĩ đại của tạo hóa.
Dòng sông chảy xiết, tạo nên khung cảnh hùng tráng nhưng cũng khiến chúng tôi không thể chèo thuyền ra giữa dòng để tiến gần thác hơn. Tiếc nuối, bởi đây gần như là lần cuối chúng tôi được đến đây.
Dền Thàng rực rỡ hoàng hôn
Sự u mê thác Rồng đã thôi thúc chúng tôi lên đường, quyết định cắm trại ở Dền Thàng khi trời đã nhá nhem tối. Xung quanh nhà đã then cài, tắt điện, chỉ còn hai chiếc xe máy rọi sáng con đường vắng. Tịch liêu đến rợn người.
Trên đỉnh đồi hoang vắng, chúng tôi đã sẵn sàng cho cuộc vui. Nhưng rắc rối nảy sinh khi phát hiện thiếu nước uống. May mắn thay, sự mạo hiểm ngược về làng đã giúp chúng tôi tìm được những tấm lòng hảo tâm. Nhờ họ, đêm lửa trại vẫn diễn ra trọn vẹn và ấm áp.
4h30 sáng, chúng tôi thức dậy để đón bình minh trên đỉnh Dền Thàng. Mặt trời ló dạng sau dãy đồi, tỏa rạng trong chốc lát, nhuộm màu rực rỡ lên lớp mây mờ ảo. Từ trên cao nhìn xuống, nhà cửa khuất lấp sau những đám mây, mang đến cảm giác như đang bay bổng giữa không trung.
Sáng sớm, tiếng vó ngựa vọng về từ xa, vang vọng trong không gian. Trên con đồi nhỏ, người chăn ngựa cô đơn đứng đó, ánh mắt hướng về dãy núi trùng điệp ẩn hiện trong mây, một khung cảnh bi tráng đến nao lòng.
Ăn uống no say, ngắm cảnh đến trưa, chúng tôi thu dọn hành lý, tạm biệt Bát Xát để trở về Sa Pa, bắt đầu hành trình đến điểm cắm trại tiếp theo.
Đến nơi vô danh, hãy đặt tên cho nó.
Trên đường về Sa Pa, con suối dài ngút ngát ẩn hiện sau những quả đồi đã thôi thúc chúng tôi khám phá. Trải nghiệm mới đầy hấp dẫn khiến chúng tôi quên mất túi than củi và đồ ăn. Lúc ấy, mới thấm thía rằng ở nơi xa xôi hẻo lánh này, miếng ăn ngon và hơi ấm là điều quý giá hơn cả xe cộ, áo quần.
Giày bí bách, đôi chân khao khát được tự do. Con suối hiện ra, như lời mời gọi khó cưỡng. Cảm giác bì bõm nước lạnh 12 độ, thật là khoái cảm.
Con suối hoang sơ ẩn mình giữa thảm thực vật xanh ngắt, đẹp đến nao lòng. Không ai biết tên gọi của nó, chúng tôi quyết định đặt tên là “suối Ta Bà”, như một lời tri ân với những đôi chân đã dẫn chúng tôi đến đây, khám phá những điều kỳ diệu của thiên nhiên.
Cú rẽ bất ngờ về Hạ Long
Kế hoạch ban đầu là chinh phục núi Bình Liêu, nhưng một tai nạn bất ngờ đã buộc chúng tôi phải thay đổi. Trên đường trở về, Hạ Long với khung cảnh thơ mộng đã trở thành điểm dừng chân lý tưởng. Chúng tôi quyết định dựng lều nghỉ ngơi, tận hưởng sự bình yên nơi đây.
Bãi biển Hạ Long rộng lớn, quy hoạch đẹp, nhưng lại vắng vẻ đến lạ thường. Chúng tôi dựng lều trại ở một vị trí ngẫu nhiên, ánh đèn rọi sáng xung quanh, nhưng không một bóng người qua lại.
Bình minh trên vịnh, một khung cảnh nên thơ. Nắng sớm nhuộm màu cam thẫm lên mặt biển, những con thuyền bé nhỏ lướt nhẹ ra khơi, dãy núi đá vôi mờ ảo ẩn hiện phía sau.
Nơi đây xứng đáng là kỳ quan, nhất là khi được chiêm ngưỡng từ góc nhìn riêng biệt, thoát khỏi dòng người tấp nập.
Ban đầu, chúng tôi chỉ dự định khám phá miền núi phía Bắc, đồng hành cùng Sơn Tinh. Nhưng số phận đưa đẩy, chúng tôi phải lên non, xuống biển, nếm trải những cảm xúc của cả Âu Cơ lẫn Lạc Long Quân. Chuyến đi đầy biến cố, nhưng cũng nhờ vậy, chúng tôi hiểu trọn vẹn câu chuyện lịch sử, và chuyến đi ra Bắc trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Chuyến đi này cho chúng tôi thấy vẻ đẹp đòi hỏi sự dũng cảm và cả những giới hạn của bản thân. Kinh nghiệm thu được sẽ là hành trang quý giá cho chuyến phiêu lưu miền Bắc năm sau.