273 lượt xem

Cầu Vòm Đồn Cả: Không Vĩ Đại Như Tưởng Tượng, Nhưng Mang Lại Niềm Vui

Khám phá Huế theo cách độc đáo, hãy thử đi cầu vòm Đồn Cả! Bạn sẽ có trải nghiệm thú vị và những điều bất ngờ thú vị.

Đi Huế, mỗi người một kiểu. Có người thích dạo chơi thong dong, thưởng thức ẩm thực. Có người say mê khám phá lịch sử, văn hóa. Cũng có người, như chúng tôi, sẵn sàng “hành xác” 140km chỉ để tận mắt chứng kiến một địa điểm được đồn thổi là hay ho. Dù địa điểm ấy không hoàn toàn như mong đợi, nhưng chính những thú vui nhặt nhạnh được quanh cầu vòm Đồn Cả lại khiến chúng tôi thấy chuyến đi đáng nhớ. Huế thật lạ, đi từ Đà Nẵng đến còn gần hơn chạy từ Huế vào. Chuyến đi này, chúng tôi không khen cầu vòm Đồn Cả, mà là khen những niềm vui bất ngờ mà nó mang lại.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui hơn mong đợi!

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui hơn mong đợi!

Google Maps đáng tin, nhưng…

Chúng tôi tìm kiếm địa điểm trên bản đồ, hỏi chị nhưng chị bảo dừng chân đèo rồi “mọc cánh bay vào”. Ngỡ ngàng, chúng tôi đành tự mình dùng Google Map, dò từng con đường có vẻ đi được, hy vọng tìm ra lối vào.

Cuộc đổ dốc dài gần 1km, nghiêng 45 độ, mang đến cảm giác phấn khích tột bậc. Nhưng nụ cười bị kìm nén, bởi chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến chúng tôi lạc lối mãi mãi.

Ít xe thế, chắc chỉ mình chúng ta dám đến đây!

Bước xuống xe tại đầu đường ray, chúng tôi lẩn vào lùm cây, muốn tìm chút yên tĩnh giữa thiên nhiên, thoát khỏi nhịp sống ồn ào. Niềm vui ngắn chẳng tày gang. Chỉ 5 phút sau, ga Hải Vân Bắc hiện ra với hai hàng xe máy xếp ngay ngắn, hai chú công nhân đang say sưa cờ tướng, cạnh đó là vài chú chó canh gác uy nghi.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, không vĩ đại như tưởng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, không vĩ đại như tưởng.

Chúng tôi không chỉ tự huyễn mình là hay ho, mà còn tự huỷ vì thiếu đi một nơi đỗ xe tử tế. Điều đó đủ để hiểu rằng, vấn đề không chỉ là sự tự mãn, mà còn là sự thiếu sót cơ bản.

Sau khi đi bộ 1,7km từ ga Hải Vân Bắc, cầu vòm Đồn Cả huyền thoại hiện ra trước mắt. Con đường rợp bóng cây, chúng tôi ngược dòng người tấp nập. Hóa ra, 12h trưa là lúc mọi người kết thúc chuyến tham quan, về nhà nghỉ ngơi, nên chúng tôi mới thấy đông đúc như vậy.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, nhưng không vĩ đại như tưởng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, nhưng không vĩ đại như tưởng.

“Sắp đến rồi, còn vài trăm mét nữa thôi!” Câu động viên ấy vang lên 3 lần, từ 3 đoàn bạn trẻ khác nhau. Vài trăm mét của họ là bao nhiêu? Chân chúng tôi tê cứng, từng bước đi trên đường ray đá gồ ghề như một cực hình.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, không vĩ đại như tưởng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, không vĩ đại như tưởng.

Bên bờ biển, ẩn mình trong thảm thực vật hoang sơ, cơ quan của người gác tàu lặng lẽ nằm trên triền dốc. Những món đồ cá nhân, phủ một lớp bụi thời gian, vẫn giữ nguyên màu sắc của cuộc sống, như một minh chứng cho sự hiện diện của người gác tàu xưa kia.

Cầu Đồn Cả: Vui, nhưng nhỏ hơn tưởng tượng.

Cầu Đồn Cả: Vui, nhưng nhỏ hơn tưởng tượng.

Đến nơi vẫn ngơ ngác: Đã tới đâu?

Đứng trên cầu, theo bản đồ thì đã đến nơi, nhưng trước mắt chỉ là lũ học sinh đang tắm suối. Liệu chị Google bảo chúng tôi đu dây xuống hay sao? Tìm kiếm một hồi, cuối cùng phát hiện chiếc cầu thang ẩn mình sau hàng cây cỏ um tùm. Thật là dễ thấy bằng mắt thường!

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, dù không hoành tráng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, dù không hoành tráng.

Cầu Đồn Cả: Vui, nhưng không hoành tráng như tưởng.

Cầu Đồn Cả: Vui, nhưng không hoành tráng như tưởng.

Để tìm được điểm ngâm mình yên tĩnh, hãy đi ngược dòng. Càng lên cao, đường đi càng khó khăn, nhưng bù lại, khung cảnh thanh bình và mát mẻ hơn. Những vũng nước sâu cạnh những tảng đá lớn thường đông người, nước đã bị ô nhiễm. Ai muốn phải chịu đựng mùi khó chịu cơ chứ?

Cầu Đồn Cả: Vui hơn là vĩ đại!

Cầu Đồn Cả: Vui hơn là vĩ đại!

Đồ ăn đầy đủ, giấu kín trong tủ lạnh.

Sau 70km bụi và nắng quốc lộ, chúng tôi tìm được chỗ nghỉ chân ưng ý. Bánh trái mang theo từ nhà không còn nguyên vẹn, nhưng dòng suối mát lạnh đã cứu vãn mớ đồ ăn. Ngâm chân dưới suối, chúng tôi cảm nhận được sự thư giãn và yên bình của thiên nhiên.

Cầu Đồn Cả: Vui, dù không vĩ đại như tưởng.

Cầu Đồn Cả: Vui, dù không vĩ đại như tưởng.

Nước mận mẹ ngâm, mát lạnh tự nhiên, kem bánh su đặc mịn, măng cụt ngọt chua thanh mát, tất cả đều hoàn hảo dưới bóng râm, một bữa ăn nhẹ tuyệt vời.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, nhỏ hơn tưởng!

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, nhỏ hơn tưởng!

Thấy vài người hay ho trong đám đông.

Chuyến đi suýt phải kết thúc sớm vì chú trầm tính, người chuyên bẫy chim gần đó, lại treo một con kỳ đà còn sống trên cây. Kỳ đà khiến chúng tôi khiếp sợ, hai lần phải bỏ chạy vì tưởng nó đã chết. Nếu chú ấy báo trước, chúng tôi đã không phải trải qua những phút giây kinh hoàng như vậy.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, dù không vĩ đại như tưởng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, dù không vĩ đại như tưởng.

Nhóm học sinh đông đúc, hơn 10 người, vui đùa ở hạ nguồn. Lên bờ xuống nước, thay phiên nhau tắm và ăn. Đứa tắm xong thì đứa kia ăn, rồi lại đổi chỗ, cứ thế hết người này đến người khác. Đồ vừa khô là lại lao xuống nước, sức trẻ tràn đầy, chẳng ngại nắng gió.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, không như tưởng tượng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, không như tưởng tượng.

Tiếng nói cười rôm rả như tô điểm thêm cho không khí nhộn nhạo của trưa hè. Cái nắng oi ả như tan biến bởi những tiếng cười giòn tan, và tụi nó lại còn nhường chỗ ngồi cho chúng tôi, thật chu đáo!

Khi đám đông tan dần, chiều tà buông xuống, khung cảnh như nhuốm màu mơ màng. Giữa khung cảnh ấy, một cặp đôi lặng lẽ hiện diện, tình tứ lưu giữ khoảnh khắc bằng những tấm hình và thước phim, không chút ồn ào, nhẹ nhàng như chính tình yêu của họ.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, đơn giản!

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, đơn giản!

Đường về đổ dốc đèo Hải Vân, gió mát rười rượi, khiến ta quên đi con dốc và đường ray bên trên. Thân nhiệt dịu đi, chúng tôi ngắm nhìn đoàn tàu băng qua thảm rừng xanh mướt, một khung cảnh hùng vĩ và thơ mộng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui hơn mong đợi!

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui hơn mong đợi!

Biển Lăng Cô trong veo, đến mức đường chân trời như tan chảy vào màu trời, khiến mắt bạn khó lòng phân biệt ranh giới giữa hai sắc màu ấy. Thiên nhiên đã tô điểm cho khung cảnh ấy một cách ngoạn mục.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, nhưng không như tưởng tượng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, nhưng không như tưởng tượng.

Bãi đá sơ nguyên ẩn mình sau tán rừng, như một bức tranh Ghibli chưa hoàn thành. Ngắm nhìn chúng, tôi thầm ước có phép màu để bước xuống, khám phá những bí mật ẩn giấu bên dưới.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, dù không hoành tráng như tưởng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, dù không hoành tráng như tưởng.

Con suối mát lạnh chúng tôi ngâm chân, nay mới biết tên là Hải Vân Bắc. Thật ra, phải nói là lên rừng lội suối chơi, chứ không dám kể là đi cầu xong! Bởi nếu kể thế, sẽ bị hỏi ngay: “Đi cầu mà không có tấm ảnh nào về cây cầu sao?”.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, nhưng không hoành tráng như tưởng.

Cầu Vòm Đồn Cả: Vui, nhưng không hoành tráng như tưởng.

Cầu vòm Đồn Cả đẹp không tì vết. Có lẽ chúng ta may mắn có được con mắt tinh tường để nhận ra những chi tiết nhỏ bé, biến chúng thành những kỷ niệm đáng nhớ.

Lấy cảm hứng từ vở kịch kinh điển, chuyến đi này được đặt tên là “Giấc Mộng Trưa Hè” để thêm phần lãng mạn và ấn tượng!