Thiên Hương, một viên ngọc sáng mơ mộng giữa núi rừng phía Bắc, đẹp dịu dàng chứ không hùng vĩ như nhiều người tưởng tượng về Hà Giang.
Ban đầu, Thiên Hương không nằm trong kế hoạch Hà Giang của mình. Nhưng gặp một người bạn ở Lũng Cú, nghe anh ấy kể về những con đường đẹp như tranh, mình quyết định ở thêm một ngày để cùng anh ấy ghé thăm Thiên Hương trước khi về Hà Giang.
Thương nhớ Thiên Hương
Thiên Hương là nơi lưu giữ dấu ấn thời gian: những ngôi nhà trình tường cổ kính hơn trăm năm tuổi, những rặng đa cổ thụ già nua canh gác làng, và nét chất phác, hiếu khách của người dân, sẵn sàng mời trà mời cơm du khách phương xa.
Viên ngọc giữa núi rừng
Thiên Hương, như một viên ngọc sáng mơ màng ẩn mình giữa núi rừng phía Bắc, không hùng vĩ như những địa danh nổi tiếng của Hà Giang. Cách trung tâm Đồng Văn chỉ 5km về hướng Bắc, Thiên Hương vẫn chưa được biết đến rộng rãi như một điểm du lịch hấp dẫn, dù vẻ đẹp của nó xứng đáng được khám phá và trân trọng hơn.
Nằm ẩn mình giữa núi rừng, làng Giáy hay còn gọi là Mã Pắng, với tuổi đời hơn một thế kỷ, là một minh chứng cho vẻ đẹp cổ kính và thơ mộng của người Tày. Thiên Hương như một bức tranh xưa cũ, tách biệt khỏi nhịp sống ồn ào, giữ trọn nét nguyên sơ của kiến trúc truyền thống. Nơi đây chưa bị du lịch xâm chiếm, vẫn giữ nguyên vẻ đẹp thuần khiết, bình yên, thu hút du khách bởi sự yên tĩnh và thanh bình.
Đường tới Thiên Hương
Thiên Hương, ẩn mình sau con đường đất gập ghềnh từ Đồng Văn, là minh chứng cho câu nói “đường khó đi thường dẫn đến nơi đẹp”. Chiếc xe cọc cạch chở du khách băng qua những khúc cua ngoằn ngoèo, một bên vực thẳm, một bên vách đá dựng đứng, xa xa là núi non trùng điệp. Chính những thử thách ấy đã dẫn lối đến chốn bồng lai tiên cảnh, nơi mà thiên nhiên ban tặng vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ.
Giữa núi rừng, tôi lao xe, mỗi phút giây là cuộc chiến với địa hình hiểm trở. Dòng Nho Quế cuồn cuộn bên dưới, như sợi chỉ mỏng manh ngăn cách hai đất nước. Lòng bàn tay lạnh buốt vì gió, nhưng 5km đường gồng mình trên xe khiến mồ hôi túa ra. Rồi những gốc đa cổ thụ đầu làng hiện ra, như lời chào mừng ấm áp, xua tan mọi mệt nhọc.
Giấc mơ cổ tích
Rặng đa cổ thụ sừng sững, thân cây to đến nỗi vài người ôm không xuể, là cánh cổng chào đón du khách vào làng. Bóng đa già nua, chứng kiến biết bao thăng trầm lịch sử, như một minh chứng cho sự trường tồn của Thiên Hương.
Bước vào sâu trong làng, tôi bắt gặp những người phụ nữ đi làm về, vai gánh nặng trĩu rơm rạ nhưng nụ cười vẫn rạng rỡ. Con đường quanh co men theo triền đồi, dẫn đến những ngôi nhà trình tường cổ kính. Được xây dựng bằng đất, những ngôi nhà này là minh chứng cho sự thích nghi của người dân với khí hậu khắc nghiệt miền cao nguyên đá.
Hỗn hợp đất được vồ nện nhiều lần, tạo nên những bức tường vững chãi, mát mẻ vào mùa hè và ấm áp vào mùa đông. Khi đất khô, những ngôi nhà trình tường nhuốm màu vàng tươi, rồi dần tối màu theo thời gian, tạo nên nét đẹp hoang sơ, cổ kính đặc trưng của vùng đất Thiên Hương.
Con đường mòn dẫn vào làng như được bao bọc bởi những bức tường đá vững chãi, không cần chất kết dính, từng viên đá lớn nhỏ tựa vào nhau. Mái nhà phủ kín ngói âm dương, từ mái nhà đến mái cổng. Trước hiên nhà, những bắp ngô và rơm rạ được treo đầy, toát lên vẻ ấm áp của miền cao nguyên. Trước mỗi ngôi nhà, những lá bùa được dán khắp cửa, như lời cầu mong bình an, trước khi bước vào gian chính, nơi đặt bàn thờ gia tiên.
Sự hiếu khách của người dân nơi đây khiến tôi bất ngờ. Từ những đứa trẻ luôn nở nụ cười rạng rỡ với du khách, đến những chàng trai đang dựng nhà nhưng vẫn không quên mời cơm chúng tôi – những người khách lạ đến từ Đồng Văn. Trong lúc mải mê ngắm nhìn những ngôi nhà cổ kính, chúng tôi được một cụ bà mời vào uống trà. Bà kể về những đứa con đi xa làm ăn, về những mẻ rượu ngô thơm ấm trong những ngày giá lạnh, và những ước mơ nhỏ bé nhưng ấm áp như chính tấm lòng của người dân nơi đây.
Thương nhớ Thiên Hương
Thiên Hương như một bức tranh cổ tích, với những ngôi nhà trình tường cổ kính ẩn mình giữa núi rừng bao la, con người hiền hòa, mến khách. Nơi đây vẫn giữ trọn nét hoang sơ, chưa bị du lịch tác động, mang đến cảm giác bình yên, thanh bình. Hy vọng Thiên Hương sẽ mãi giữ được nét độc đáo ấy, giữa dòng chảy biến đổi của du lịch hiện đại.