Sau Tết Nguyên đán, miền Nam đang bước vào giai đoạn cuối mùa khô, thời tiết êm đềm, biển Tây Nam lặng sóng, lý tưởng cho du lịch biển.
Tháng 2, sau Tết Nguyên đán, phương Nam bước vào nửa cuối mùa khô, biển Tây Nam hiền hòa nhất năm. Đây là thời điểm lý tưởng để khám phá các hòn đảo, đặc biệt là Côn Đảo. Nơi đây đang chờ đón du khách với khung cảnh yên bình và nắng ấm.
Tháng Hai, khi đất trời rộn ràng sắc xuân, Lữ Phong cùng hội bạn thân – những con ma du lịch sành sỏi – quyết định khám phá Côn Đảo. Từ Bến xe miền Tây, xe đò đêm đưa họ đến cảng Trần Đề, nơi con tàu SuperDong chờ sẵn. Biển lặng sóng, nắng vàng rực rỡ, gió biển mát rượi, đưa họ ra khơi sau hai tiếng đồng hồ. Cầu tàu Bến Đầm hiện ra, chào đón họ bằng khung cảnh biển trời xanh ngắt tuyệt đẹp.
Bến tàu cao tốc Trần Đề – Côn Đảo
Từ cảng Bến Đầm về khu trung tâm Côn Đảo, nơi cả nhóm đã đặt chỗ ở nhà nghỉ Light House, cách khoảng 12km. Có nhiều phương tiện di chuyển như taxi, xe ôm và xe điện, nhưng nhóm chúng tôi lại muốn vi vu bằng xe máy theo đường ven biển. Cuối cùng, quyết định được đưa ra: một nửa nhóm ở lại Bến Đầm uống nước, chờ nửa còn lại ôm theo hành lý lên xe điện về nhà nghỉ để lấy xe máy (đã đặt thuê) rồi quay lại đón đồng bọn. Rảnh rỗi thật, nhưng … đi chơi mà!
Tấm biển dịch vụ tại Bến Đầm
Ngày thứ nhất, vi vu Côn Đảo
Trời xanh, nắng vàng, gió biển rì rào, cả nhóm bắt đầu hành trình khám phá Côn Đảo trên chiếc xe máy. Con đường ven biển Bến Đầm uốn lượn từ phía Tây đảo lớn, vòng qua Mũi Cá Mập, dẫn về trung tâm thị trấn Côn Sơn.
Khúc cua hiểm trở của đường Bến Đầm uốn lượn quanh Mũi Cá Mập, ẩn chứa bao câu chuyện ly kỳ.
Điểm du lịch hấp dẫn với địa hình độc đáo: mũi đất bằng phẳng nhô ra biển, gần Mũi Cá Mập.
Sau khi lang thang khắp thị trấn, trời đã trưa. Cả nhóm nhanh chóng tìm quán bún, ăn tạm cho đỡ đói rồi về phòng nghỉ ngơi. Giấc ngủ trưa ngon lành giúp mọi người lấy lại năng lượng. Đến chiều, nắng bớt gay gắt, đoàn người lại dắt xe lên đường. Con đường Cỏ Ống, dài khoảng 14-15km, dẫn họ từ trung tâm đảo lên sân bay Cỏ Ống ở phía Bắc.
Bãi biển Đầm Trầu thơ mộng nằm ngay cuối đường băng sân bay Cỏ Ống.
Sân bay Cỏ Ống (Cảng hàng không Côn Đảo) nằm cuối đường Cỏ Ống. Đường băng trải dài theo trục Đông – Tây, gần như chiếm hết bề ngang eo đất phía Bắc đảo Côn Sơn. Một đầu đường băng là bãi Dong (phía Đông), đầu còn lại là bãi Đầm Trầu.
Bãi Đầm Trầu, nhỏ nhắn hơn bãi Dong bên kia đảo, được hai mũi đá che chắn tạo nên một khung cảnh yên bình. Biển lặng sóng, bãi cát trải dài, phẳng lì, dưới gốc cây bàng cổ thụ là thảm lá rụng dày, điểm xuyết vài chiếc lá đỏ rực còn sót lại trên cành.
Mũi đá nhô ra biển phía Nam bãi Đầm Trầu, một vị trí tuyệt đẹp.
Lữ Phong và đồng bọn bỏ lỡ cơ hội tắm biển ở bãi Đầm Trầu vì nhiều lý do. Khoảng cách xa nơi ở khiến việc mang theo đồ khô và quần áo ướt về trở nên phiền phức. Hơn nữa, ngày hôm sau, họ dự định tham quan các đảo và chắc chắn sẽ được xuống biển.
Chúng tôi leo lên mũi đá, ngắm hoàng hôn rực rỡ nhuộm hồng biển cả. Chờ đợi những chuyến bay lên xuống đường băng sát bãi Đầm Trầu, nhưng trời đã khuya, chẳng thấy bóng máy bay nào. Buổi chiều lãng mạn kết thúc, chúng tôi cùng nhau trở về.
Hoàng hôn rực rỡ nhuộm hồng bầu trời phía Mũi Chân Chim, tạo nên khung cảnh đẹp như tranh vẽ.
Xe dừng lại đột ngột, anh ta sà xuống một mỏm đá, máy ảnh chớp nhoáng.
Sau chuyến rong ruổi, cả nhóm mệt nhoài, ghé quán Bánh xèo, cháo vịt Kiều Tâm trên đường Nguyễn An Ninh nghỉ ngơi. Quán đông vui, món ngon, ai cũng đói bụng sau hành trình dài. Chẳng ai nhớ chụp ảnh bởi đồ ăn ngon đến nỗi “bay” hết veo trước khi kịp ghi lại khoảnh khắc.
Món ăn lên chậm quá, chẳng chụp kịp hết!
Cả nhóm về nghỉ ngơi, chờ đến khuya mới ra nghĩa trang Hàng Dương thắp nhang viếng mộ cô Sáu và các anh hùng liệt sĩ đã yên nghỉ nơi đây.
Hòn Bảy Cạnh – Hòn Cau (Ngày thứ hai)
Sáng sớm, đoàn thu gọn hành lý, chỉ mang theo lều trại, bàn ghế và thực phẩm, xuống cano ra Hòn Bảy Cạnh và Hòn Cau. Chuyến đi diễn ra khá thoải mái, bởi chưa phải mùa rùa đẻ, nên du khách có thể thỏa sức vui chơi khám phá các đảo nhỏ xinh đẹp xung quanh Côn Đảo.
Nằm thứ hai trong quần đảo sau đảo chính Côn Sơn, Hòn Bảy Cạnh là nơi tọa lạc của ngọn hải đăng cùng tên. Cách Mũi Chân Chim không xa, nhưng từ trung tâm thị trấn, du khách phải trải qua hành trình dài trên cano. Con tàu rẽ sóng, vượt qua Hòn Bông Lan bé nhỏ, đưa chúng tôi cập bến bãi cạn ở eo biển Hòn Bảy Cạnh.
Cano đưa du khách từ Côn Sơn sang Hòn Bảy Cạnh.
Hầu hết cư dân của quần đảo Côn Đảo (gồm 16 đảo lớn nhỏ) tập trung ở đảo chính Côn Sơn, chiếm hơn 2/3 diện tích quần đảo. Các đảo còn lại chủ yếu vắng người, chỉ có một số ít người thuộc các đơn vị đóng quân sinh sống.
Dưới tán cây bàng đỏ rực, cả đám tập trung dưới gốc cây non xanh mơn mởn, cùng thưởng thức bữa trưa trên Hòn Bảy Cạnh. Bãi cát trắng trải dài, tạo nên khung cảnh thơ mộng.
Một công trình trên Hòn Bảy Cạnh
Hành lý được sắp xếp gọn gàng, những chiếc ghế du lịch gọn nhẹ được lắp đặt, nhưng không ai ngồi yên. Du khách nô nức khám phá xung quanh, chạy loăng quăng giữa khung cảnh rực rỡ của những gốc bàng đỏ rực, say sưa lưu giữ khoảnh khắc đẹp bằng những bức ảnh.
Bàng đỏ rực như ngọn lửa, soi bóng xuống biển xanh.
Biển đảo gọi mời, đồ tắm sẵn sàng, nhưng… đây là tắm cát! 🏖️
Bữa trưa đơn giản với dưa leo, bánh mì và giò chả, cả nhóm ngủ ngon dưới bóng cây, tiếng gió vi vu hòa cùng tiếng sóng biển. Chiều về, cano cập bến, mang theo bữa tối và đưa mọi người sang Hòn Cau, cách Hòn Bảy Cạnh không xa.
Hòn Cau bé nhỏ hơn hẳn Hòn Bảy Cạnh, ẩn mình phía sau một bãi cát vòng cung tuyệt đẹp. Anh tài công thả đám du khách cách bờ hơn trăm mét, sau khi chu đáo kiểm tra áo phao và đeo kính ngắm san hô. Đáy biển ở đây không sâu, san hô cũng có nhưng không phải điểm nhấn. Dù vậy, ai cũng thích thú được đắm mình trong làn nước mát sau hai ngày lênh đênh trên đảo.
Khu nhà ở cán bộ Vườn Quốc gia Côn Đảo trên đảo Hòn Cau
Hòn Cau là điểm đẻ trứng của rùa biển, nơi cán bộ Vườn Quốc gia Côn Đảo túc trực. Họ có hệ thống tủ cấp đông bảo quản thực phẩm, khiến du khách háo hức khám phá. Buổi tối, nhóm du khách dựng lều, nấu ăn và giao lưu với các cán bộ đang trực, tạo nên không khí ấm cúng trên đảo.
Lữ Phong và Tí, anh chàng rái cá vịnh Đà Nẵng, nhầm tưởng điểm A5, điểm mốc trên đường cơ sở tính chiều rộng lãnh hải của lục địa Việt Nam, nằm trên đảo Hòn Cau. Trong khi mọi người chuẩn bị nấu nướng, hai anh em “xung phong” đi kiếm củi. Thực chất, họ chuồn ra mũi đá phía Đông hòn đảo, nơi có một cái cột mốc mà họ đã nhìn thấy từ ngoài biển.
Sau khi leo ghềnh đá mệt nhoài, anh phải bơi qua một đoạn biển dài vài chục mét.
Tiếp tục leo ghềnh đá, băng qua thử thách để đến điểm A5.
Hành trình được chụp ảnh đầy đủ, nhưng khi đến nơi mới phát hiện mốc ghi “Điểm A5” chỉ là cột mốc tọa độ bình thường. “Điểm A5” thực sự nằm ở rìa Hòn Bảy Cạnh, trong khi “Điểm A4” lại ở Hòn Bông Lan – cả hai đều nằm trên đường cano đi qua mà không được chú ý.
Chán ngắt, nhưng lời hứa đã buột chân phải nhặt củi khô mang về. Cay mũi, nhưng chẳng thể nào lật kèo.
Hải đăng Bảy Cạnh sừng sững trên đỉnh núi Hòn Bảy Cạnh, đón ánh chiều buông.
Dạo Côn Đảo trước khi trở về
Sáng sớm cuối cùng, tất cả thu dọn lều trại, lên cano về đảo chính. Sau đó, tranh thủ dạo chơi trước khi lên tàu về đất liền lúc 13g.
Miếu An Sơn, nơi thờ bà Phi Yến nổi tiếng với truyền thuyết gắn liền với vị vua sáng lập triều Nguyễn, nay đã được xác nhận là truyền thuyết mang tính dân gian.
An Sơn miếu tọa lạc cách trung tâm đảo 2km về phía Tây Nam.
Các ban thờ trong chính điện An Sơn miếu: nơi tôn nghiêm, thể hiện lòng thành kính và lịch sử lâu đời của ngôi miếu.
Sau khi thắp nhang tại An Sơn miếu, nhóm bạn phóng xe máy dọc sườn núi, viếng thăm cầu Ma Thiên Lãnh. Trở về thị trấn, họ ghé thăm di tích Dinh chúa đảo, nằm ngay gần nhà nghỉ.
Di tích Dinh chúa đảo
Từ Dinh chúa đảo, du khách có thể nhìn thấy Cầu tàu 914, di tích bi thương của 914 người tù khổ sai đã bỏ mạng khi xây dựng công trình này vào năm 1873 theo lệnh của thực dân Pháp. Cầu tàu vươn ra biển là minh chứng cho sự tàn bạo của chế độ thực dân và lòng dũng cảm của các chiến sĩ cách mạng.
Khuôn viên Dinh chúa đảo yên tĩnh với những con đường nhỏ rợp bóng cây cổ thụ đang thay lá, tạo nên khung cảnh lãng mạn, lý tưởng để các cô gái ghi lại những bức ảnh đẹp.
Nụ cười rạng rỡ của những cô gái trẻ và những khoảnh khắc hậu trường đầy thú vị, cùng tạo nên những bức ảnh đẹp lung linh.
Sở Cò, nơi lưu giữ kỷ niệm về chị Võ Thị Sáu, tọa lạc bên cạnh Dinh chúa đảo, là một di tích lịch sử đáng nhớ.
Trưa nắng gắt, cả đám hối hả ghé quán bún gần chợ Côn Đảo, vội vã thưởng thức tô bún riêu nóng hổi. Mua ít hạt bàng làm quà, họ lại tất bật lên xe trở ra Bến Đầm, tranh thủ giờ giấc để kịp chuyến tàu 13g về cảng Trần Đề.
17 giờ, họ lên xe Phương Trang ở Trần Đề, trở về Sài Gòn khi nửa đêm đã qua. Về đến nhà, họ tranh thủ ngủ thêm một giấc trước khi tỉnh queo đi làm sáng thứ Hai, như chưa từng rời khỏi Sài Gòn mấy ngày cuối tuần.
Đi – đến Côn Đảo:
Để đến Côn Đảo, bạn có thể lựa chọn đi máy bay hoặc tàu biển. Hiện nay, có các chuyến tàu cao tốc khởi hành từ Vũng Tàu, Cần Thơ và Sóc Trăng. Trong đó, tuyến Trần Đề (Sóc Trăng) – Côn Đảo là tuyến ngắn nhất, chỉ mất hơn 2 giờ di chuyển bằng tàu.
Sân bay Côn Đảo sẽ đóng cửa nâng cấp trong 9 tháng, từ tháng 4 đến hết tháng 12/2023. Trước đây, chỉ có VietnamAirlines khai thác đường bay ra đảo. Sau này, VietjetAir và Bamboo cũng tham gia khai thác, mang đến thêm lựa chọn cho du khách.