Dưới tán mận trắng, tụi nhỏ chơi đùa, đu trên cành cây, cười nói tíu tít. Nụ cười hồn nhiên của những đứa trẻ miền núi, rạng rỡ và đẹp đẽ.
Lòng bỗng chốc nhẹ tênh, như được trở về những ngày thơ ngây, vô lo vô nghĩ.
Dưới tán mận trắng tinh, lũ trẻ vùng cao nô đùa, đu trên cành cây, tiếng cười giòn tan. Nụ cười hồn nhiên ấy, như những bông hoa mận trắng, khiến lòng tôi ấm áp. Tôi đưa cho chúng cây đàn ukulele, sự hiếu kỳ hiện lên trong ánh mắt long lanh. Tự nhủ, mùa mận năm sau, tôi nhất định sẽ trở lại, để lại tiếng đàn và nụ cười trong khung cảnh thanh bình này.
Mộc Châu tháng 12, trắng muốt một màu hoa mận trên những triền núi, khung cảnh khiến tôi nhớ mãi. Cùng người bạn thân, chúng tôi quyết định xách xe máy lên đường, chinh phục cung đường QL6 từ Hà Nội – Hòa Bình – Mộc Châu.
Tuy không quá khó đi, nhưng thời tiết lạnh giá và sương mù dày đặc trên đèo Thung Khe – Vân Hồ khiến chúng tôi phải hết sức tập trung. Tầm nhìn hạn chế, chúng tôi di chuyển chậm rãi, cẩn trọng từng khúc cua.
Sau khoảng 4-5 giờ đồng hồ, chúng tôi đến thị trấn nông trường Mộc Châu. Nhận phòng homestay, nghỉ ngơi và nạp năng lượng, chúng tôi háo hức chuẩn bị cho hành trình khám phá Mộc Châu trong buổi chiều đầy nắng ấm.
Mộc Châu là thiên đường homestay với những căn nhà xinh xắn hòa mình vào thiên nhiên. Bạn có thể lựa chọn Bơ House, Nhà Ta Homestay, The November, Hillside House, Mama’s House,… với giá phòng dorm khoảng 100.000 VND và phòng riêng từ 450.000 VND – 900.000 VND. Chuyến đi này, chúng mình chọn Mama’s House với khu vườn tươi mát. Về ẩm thực, đừng bỏ qua các món ngon địa phương như bê chao, cá suối, rau cải mèo, cơm lam,… hoặc thưởng thức lẩu nướng ngay tại homestay.
Lạc vào bản Pa Phách, một điểm đến không thể bỏ qua khi đặt chân đến Mộc Châu, du khách như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Nằm ẩn mình giữa cao nguyên, Pa Phách mang vẻ đẹp nguyên sơ, hoang sơ. Không sóng điện thoại, không wifi, chỉ có tiếng gió, tiếng chim hót, tiếng suối róc rách và hương thơm ngây ngất của hoa cải trắng, hoa mận. Con đường lên Pa Phách đầy thử thách, vượt qua những con dốc dựng đứng, những đoạn đường đất gồ ghề, đá lởm chởm, nhưng bù lại là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, thơ mộng. Hai bên đường, những triền cải trắng tinh khôi trải dài bất tận, những vườn mận trĩu quả, những vạt hoa dã quỳ rực rỡ, những chú ngựa thung thăng gặm cỏ dưới ánh nắng chiều đông trong veo. Hương hoa cải trắng trên các triền núi thơm nhè nhẹ, lan tỏa khắp bản làng. Nụ cười hồn nhiên, trong sáng của những đứa trẻ Pa Phách, sự hiếu khách của người dân bản địa khiến du khách thêm yêu mến và lưu luyến khi rời xa nơi đây.
Lang thang thảo nguyên Mộc Châu.
Mình cảm nhận được sự tự do.
Hoàng hôn trên cao nguyên Mộc Châu khiến chúng tôi mê mẩn. Từ bản Pa Phách, những đồng cỏ xanh mướt trải dài như một tấm thảm khổng lồ. Bầu trời nhuộm màu hồng rực rỡ ở phía chân trời, tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp với ba gam màu chủ đạo: xanh của cỏ, hồng của hoàng hôn và xanh của bầu trời.
Sáng sớm, chúng tôi hối hả thu dọn đồ đạc, háo hức lên đường đến Làng chè và Thung lũng mận Nà Ka. Hương chè xanh thoang thoảng theo gió, những hàng chè thẳng tắp trải dài trước mắt. Bước chân trên con đường đất, chúng tôi đi xuyên qua những đồi chè còn ướt sương, thấp thoáng bóng dáng các cô chú công nhân đang thu hoạch chè, tạo nên một khung cảnh tươi mới, tràn đầy sức sống.
Mộc Châu về đêm
Mộc Châu lạnh buốt, nhất là về đêm. Rủ bạn dạo vườn, chụp vài kiểu khi chủ homestay thu dọn bàn ghế, không khí se lạnh khiến mọi thứ thêm thơ mộng.
Bầu trời Mộc Châu đêm ấy đầy sao, khác hẳn bầu trời đỏ hoe của Hà Nội. Những bông mận trắng tinh khôi tỏa hương thơm ngát, len lỏi vào giấc ngủ. Trở về phòng, nằm cuộn mình trong chăn ấm, đọc vài trang sách, tôi lắng nghe những âm thanh đặc trưng của Mộc Châu. Tiếng gà gáy sớm, tiếng ngỗng vọng lại từ vách núi, tiếng chó sủa, tiếng anh chị chủ nhà đóng cửa, xen lẫn tiếng thủ thỉ dễ thương của mấy du khách Sài Gòn về vườn mận nở hoa.
Mộc Châu và những cuộc gặp gỡ
Từ cô bán chè của Tổng công ty chè Thái Bình lên làm công nhân ở Mộc Châu, đến Chú Nà Ka – người đàn ông hài hước từ Hà Nội mang theo bộ máy ảnh hơn 200 triệu và studio lên Mộc Châu, cùng những đứa trẻ đáng yêu, lễ phép ở Pa Phách – nơi không sóng điện thoại, không wifi, tất cả tạo nên bức tranh đầy màu sắc về cuộc sống giản dị, ấm áp ở vùng đất cao nguyên.
Tôi khao khát khám phá thế giới với những góc nhìn đa dạng, ghi lại từng cung đường, từng câu chuyện trong mỗi chuyến đi, từng con người mình gặp gỡ. Mỗi trải nghiệm đều là hành trang quý giá trên hành trình trưởng thành. Tôi biết rằng, bản thân vẫn là một người trẻ đang học cách làm người lớn – một người lớn tử tế, hạnh phúc, giàu có về trải nghiệm và trách nhiệm với cộng đồng.
Mộc Châu: Ghé thăm là phải thử!
Lướt nhẹ trên con đường mòn, khung cảnh đồng cỏ Mộc Châu trải rộng trước mắt, một bức tranh thiên nhiên thơ mộng và yên bình.
Đến bản Pa Phách
Dậy sớm săn mây ở đồi chè
Bước chân trên con đường mòn, xuyên qua đồi chè xanh mướt, hơi sương còn vương vấn.
Khám phá vườn chè, ngắm nhìn công nhân thu hoạch
Khám phá nét bình yên của ngôi làng nhỏ ẩn mình dưới những đồi chè xanh mướt.
Mua cam, quýt trong vườn về làm quà