Luang Prabang, thành phố cổ kính nằm ở phía bắc Lào, được UNESCO công nhận là di sản thế giới năm 1995. Nơi đây nổi tiếng với lễ khất thực, một nét văn hóa độc đáo và thu hút du khách. Hãy đến và tận mắt chứng kiến vẻ đẹp bình yên và lễ hội truyền thống này!
Luang Prabang, viên ngọc sáng của Lào, ẩn mình bình yên ở phía bắc Viêng Chăn, cách thủ đô khoảng 300 km. Thành phố cổ kính, được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới năm 1995, níu chân du khách bởi những công trình kiến trúc độc đáo, những ngôi chùa linh thiêng và nét văn hóa bản địa đậm đà. Hãy cùng khám phá Luang Prabang vào những ngày đầu hè, khi sắc màu truyền thống vẫn rực rỡ, không bị phai nhòa bởi thời gian.
Luang Prabang chào đón bình minh với một vẻ đẹp thanh bình, yên ả.
Lễ khất thực
Lễ khất thực, hay Tak Bat, là một nghi lễ truyền thống lâu đời, tôn kính và trang nghiêm trong văn hóa Phật giáo Lào. Xuất hiện từ thế kỷ 14, nghi lễ này chứng kiến người dân thức dậy từ sớm để chuẩn bị một phần suất ăn dâng tặng các vị sư. Buổi sáng tinh mơ, từ 5h đến 6h30, là thời khắc diễn ra nghi lễ, chúng tôi cũng thức dậy từ tờ mờ sáng để không bỏ lỡ nghi lễ độc đáo này. Sự háo hức chờ đợi giây phút được chứng kiến nghi thức Tak Bat bao trùm. Trong không khí yên bình, trong lành của buổi sớm mai tại vùng đất cố đô, chúng tôi di chuyển ra đường Sakkaline – một trong những địa điểm chính diễn ra lễ khất thực.
Lễ Tak Bat thu hút đông đảo du khách quốc tế.
Đường chính nhộn nhịp người qua lại, từ người dân bản địa trong trang phục truyền thống đến khách du lịch, tất cả đều tập trung để chứng kiến hoạt động đặc biệt này. Trước khi tham gia nghi thức, mọi người phải cởi bỏ giày dép. Những du khách nước ngoài được hướng dẫn khoác thêm chiếc khăn chéo trước ngực. Họ quỳ gối trên những chiếc thảm trải dọc đường hoặc ngồi trên ghế nhựa thấp, tay cầm lễ vật dâng tặng, tạo nên khung cảnh trang nghiêm và đầy màu sắc.
Những lễ vật được dâng lên trong nghi lễ khất thực.
Lễ vật là những giỏ xôi nếp, bánh, kẹo được đặt gọn gàng trong giỏ tre, giỏ mây. Những nhà sư trong sắc áo cam đậm nổi bật lặng lẽ bước đi trên đôi chân trần, tạo nên một dòng chảy tĩnh lặng trên các nẻo đường của Luang Prabang.
Dưới nắng vàng nhạt, tà áo cà sa nâu sẫm bước thong dong trên phố cổ Luang Prabang.
Nhà sư đi đến đâu, dòng người hiền hòa lặng lẽ tiến đến, mỗi người nhẹ nhàng đặt một phần lễ vật vào bát của sư. Từ trẻ em đến người lớn, tất cả đều thành kính cầu nguyện trước khi dâng cúng, tâm hồn hướng về niềm tin. Đáp lại, nhà sư cũng khấn nguyện, ban phước lành cho người dân. Khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, chứa đựng sự hiếu kính và lòng biết ơn, tạo nên một không khí thiêng liêng, ấm áp.
Nghi lễ diễn ra trang trọng và thành kính.
Ánh nắng ban mai nhạt nhòa trên dãy núi xa, báo hiệu kết thúc buổi lễ khất thực. Khoảng 6h30, dòng người dần tan, những bóng áo vàng cam khuất dần trên con phố chính, để lại không gian yên tĩnh.
Hãy dọn dẹp gọn gàng sau lễ khất thực, mọi người nhé!
Buổi sáng tại Luang Prabang, các nhà sư nhận lộc từ người dân, chỉ giữ lại phần đủ dùng, phần còn lại được tặng cho người nghèo. Hành động cao đẹp này, truyền tải thông điệp “cho đi cũng có nghĩa là nhận lại”, được khuyến khích trẻ em tham gia để hình thành lòng khoan dung, yêu thương. Nét đẹp nhân văn này khiến buổi sáng nơi đây trở nên bình dị, an yên nhưng vô cùng thu hút, một trải nghiệm đáng yêu và đáng nhớ.
Khi những bóng cà sa dần khuất xa.
Chùa Wat Xieng Thong
Nằm uy nghi nơi giao điểm của sông Nậm Khan và Mê Kông, Wat Xieng Thong là một trong những ngôi chùa cổ kính và tráng lệ bậc nhất Lào, tọa lạc tại điểm giao nhau giữa đường Khem Khong và Sakkaline, cuối bán đảo Luang Prabang.
Ngôi cổ tự là điểm đến thu hút du khách, mang đến trải nghiệm văn hóa độc đáo.
Wat Xieng Thong, nghĩa là “ngôi chùa của thành phố vàng”, là một biểu tượng lịch sử và văn hóa của Lào. Được xây dựng từ năm 1559-1560 dưới triều đại của Vua Setthathirat, ngôi chùa đã trải qua nhiều biến cố, trong đó có cuộc xâm chiếm năm 1887 của Quân đội Cờ Đen. Từ năm 1975, Wat Xieng Thong trở thành nơi đăng quang của các vị vua Lào. Hiện nay, mỗi dịp Tết Lào (Bunpimay), ngôi chùa lại trở thành trung tâm của các hoạt động tôn giáo và văn hóa. Trong đó, lễ rước tượng Phật Prabang từ Bảo Tàng Viện về chùa và lễ tắm tượng Phật trong nước hoa đại là những nghi thức độc đáo thể hiện lòng tôn kính của người Lào đối với đạo Phật.
Chùa mở cửa từ 8h đến 18h hàng ngày, vé vào cửa 20.000 KIP/người (khoảng 27.000 VND). Lối vào chùa rực rỡ sắc màu với vô số cửa hàng lưu niệm, tạo nên một khung cảnh vô cùng ấn tượng.
Dọc con đường trước cổng chùa, những cửa hàng lưu niệm xếp hàng san sát.
Bước vào sân chùa, chúng mình bị thu hút bởi lối kiến trúc mái nhiều lớp, cong dần về phía mặt đất, đặc trưng của kiến trúc truyền thống Lào từ thế kỷ XVI. Những bức tường phía ngoài tràn ngập những họa tiết tinh xảo, trạm trổ công phu và phù điêu dựa trên những Phật tích xưa, khiến chúng mình không thể rời mắt.
Mái chùa mang đậm nét kiến trúc truyền thống Lào.
Ngôi chùa vẫn giữ nét nguyên sơ với phần mái nhà được tu sửa, mạ vàng, lối đi được sơn mài. Nét nổi bật nhất là tòa chính điện, được trang trí tinh xảo từ ngoại thất đến nội thất, toát lên vẻ đẹp cổ kính và uy nghiêm.
Kiến trúc chùa Wat Xieng Thong nổi bật với những họa tiết tinh xảo, tạo nên vẻ đẹp độc đáo và thu hút.
Tòa nhà tráng lệ với những đường viền mạ vàng tinh xảo trên nền sơn mài đen. Phía sau, một bức họa cây nhân sinh ánh bạc nổi bật trên nền tường đỏ cam. Bên trong chính điện, những cột trụ tròn vững chãi nâng đỡ mái nhà, tường được trạm trổ tinh xảo với họa tiết cây cối, muông thú và cuộc sống đời thường. Nơi trung tâm, trên bàn thờ, một tượng Phật lớn dát vàng uy nghi, xung quanh là những tượng Phật nhỏ hơn.
Thăm viếng Wat Xieng Thong, ngôi chùa linh thiêng.
Nằm bên trái lối vào chùa, ngôi đền nhỏ lưu giữ cỗ xe gỗ của Hoàng Gia, từng được Vua Sisavangvong sử dụng vào năm 1960. Chiếc xe dát vàng óng ánh, với thiết kế độc đáo, trang trí họa tiết năm rắn thần Naga ở phía trước. Bên trong, ba chiếc bình nhỏ cất giữ tro cốt của Vua Sisavangvong và cha mẹ ông.
Gia đình người Lào trong trang phục truyền thống trang nghiêm viếng thăm ngôi chùa cổ kính.
Nơi thu hút du khách check-in nhiều nhất.
Khuôn viên chùa không chỉ có phòng truyền giáo xây từ năm 1560, mà còn có thư viện Triptaka được khởi công năm 1880 và tòa tháp trống xây dựng năm 1961. Ngoài ra, khuôn viên còn bao gồm bảo tháp, nhà nguyện và khu sinh hoạt của các vị sư, góp phần tạo nên một quần thể kiến trúc linh thiêng và độc đáo.
Một tòa tháp trong khuôn viên chùa.
Chùa Wat Senesoukharam
Nằm ở phía đông bắc Luang Prabang, trên con đường Sakkaline sầm uất, chùa Đỏ (hay còn gọi là…) là một địa điểm nổi tiếng.
Chùa Senesoukharam rộn ràng náo nhiệt khi bình minh lên.
Nằm trước cổng chùa, nơi chúng mình tình cờ ghé thăm sau lễ khất thực buổi sáng, là ngôi chùa cổ kính được xây dựng vào năm 1714 dưới thời vua Chao Kingkitsarath, vị vua đầu tiên của vương quốc độc lập. Theo tìm hiểu, chùa được thành lập bởi Tia Tiao, nhưng danh tính người này vẫn là một ẩn số: thành viên hoàng tộc, quý tộc, thường dân hay thậm chí là một vị sư cao cấp? Ngôi chùa đã trải qua hai lần tu bổ, lần đầu vào những năm 1930 và lần sau vào năm 1957, góp phần giữ gìn nét đẹp truyền thống.
Cổng chùa Senesoukharam, nằm trên đường Sakkaline.
Ngôi chùa được UNESCO công nhận là kiểu kiến trúc Luang Prabang II, thể hiện sự pha trộn độc đáo giữa truyền thống và ảnh hưởng Thái Lan. Khác với kiến trúc truyền thống, chùa có hiên trước cùng hệ thống cột chống mái cao dần vào trong, tạo nên nét đặc trưng riêng biệt. Mái chùa ba tầng lợp ngói đỏ cam mang đậm dấu ấn Thái Lan, trong khi gian chính điện được tô điểm bằng những hoa văn vàng rực rỡ trên nền đỏ, tạo nên vẻ đẹp ấn tượng.
Chùa rực rỡ với kiến trúc màu đỏ ấn tượng.
Tường chùa được điểm tô bằng hoa văn tinh xảo, khắc họa hình ảnh các vị thần cưỡi linh vật như ngựa hoặc sư tử. Bên cạnh cửa chính, chùa còn có những cánh cửa nhỏ dẫn vào gian chính điện. Phong cách Khmer thể hiện rõ nét qua lan can bằng gỗ trên cửa sổ.
Kiến trúc chùa thể hiện rõ nét phong cách Khmer độc đáo.
Chấn song vàng đỏ cùng họa tiết vị thần tinh xảo, điểm xuyết giữa vòng hoa lá, tạo nên điểm nhấn độc đáo cho những khung cửa sổ của ngôi chùa.
Hoa giấy hồng rực rỡ tô điểm góc sân chùa, đẹp đến nao lòng.
Bảo tàng Cung điện Hoàng gia
Chạy xe đạp dọc đường Khem Khong, bên dòng Mê Kông êm đềm, rẽ vào một lối nhỏ từng là lối vào chợ đêm, chúng mình đã cập bến Bảo tàng. Vé vào cổng cho người nước ngoài là 30,000KIP/người (khoảng 40,000VND/người). Bảo tàng mở cửa các ngày trong tuần, sáng từ 8:00 – 11:30 và chiều từ 13:30-16:00. Buổi sáng là thời điểm lý tưởng để tham quan, lúc này trời dịu mát và không quá đông khách du lịch.
Tòa nhà chính của Bảo tàng Quốc gia.
Bảo tàng Cung điện Hoàng gia, hay còn gọi là Bảo tàng Cung điện, Bảo tàng Quốc gia, hay với cái tên thân thuộc Haw Kham (Ho Kham) hoặc Sảnh Vàng, là một công trình kiến trúc độc đáo được xây dựng từ năm 1904 đến 1909. Ban đầu, công trình được xây dựng để trở thành nơi ở chính thức mới của Hoàng gia Luang Prabang, thay thế cho những ngôi nhà sàn truyền thống bị phá hủy bởi quân đội cờ đen vào năm 1887. Không chỉ là một công trình kiến trúc mới, Bảo tàng Cung điện còn đánh dấu một bước chuyển đổi trong kiến trúc hoàng gia Lào, thể hiện sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại.
Tọa lạc đối diện với núi Phousi linh thiêng, Bảo tàng Cung điện mang trong mình nét đẹp độc đáo được tạo nên từ sự kết hợp tinh tế giữa kiến trúc truyền thống Lào và phong cách Beaux Arts của Pháp. Toàn bộ công trình được xây dựng bằng gạch và vữa, thay thế cho các vật liệu truyền thống như tre, gỗ tếch và gỗ hồng mộc. Kiến trúc của Bảo tàng Cung điện mang hình dáng chữ thập với hai phần riêng biệt được nối với nhau bởi phòng ngai vàng lớn. Ban đầu, các kiến trúc sư người Pháp dự định xây dựng một ngọn tháp châu Âu trên phòng ngai vàng, nhưng vua Sisavangvong đã kiên quyết giữ nguyên phong cách truyền thống Lào, mang đến cho công trình sự uy nghiêm và độc đáo riêng biệt.
Mặc dù mái và tường ngoài của tòa nhà mang đậm nét kiến trúc Lào, nhưng một số cột và trán tường vẫn mang dấu ấn của phong cách châu Âu, phản ánh mối quan hệ phức tạp giữa Luang Prabang và chính quyền thực dân Pháp. Sau khi chế độ quân chủ sụp đổ vào năm 1975, Bảo tàng Cung điện được mở cửa trở lại và trở thành Bảo tàng Quốc gia. Nơi đây trưng bày những hiện vật hoàng gia quý giá như kiếm và bao kiếm tinh xảo, yên voi, tượng, tranh vẽ, vũ khí, và đặc biệt là một phòng trưng bày bộ sưu tập xe hơi của các vị vua.
Phần sân sau của bảo tàng.
Phía sau tòa nhà là khu vực riêng tư của quốc vương, với năm căn phòng đơn giản hầu hết vẫn giữ nguyên trạng từ thời vua Sisavang Vatthana. Nơi đây từng là nơi ở của vua và hoàng hậu, với phòng ăn và thư viện riêng. Hiện nay, một trong số các phòng được sử dụng làm nơi trưng bày triển lãm hoạt động ca múa nhạc Lào.
Khuôn viên Bảo tàng xanh mát, rợp bóng cây.
Khuôn viên vườn và hồ nước được chăm sóc tỉ mỉ, với hai hàng cọ cao vút trước tòa nhà chính, sừng sững như những vị thần canh giữ lịch sử. Sau khi tham quan, bạn có thể tận hưởng những món đồ uống mát lạnh với giá cả phải chăng tại các gian hàng ngoài Bảo tàng. Còn gì tuyệt vời hơn một cốc sinh tố xua tan cái nắng hè oi ả?
Gian hàng đồ uống sôi động trước cổng Bảo tàng.
Những chú ý khi tham quan
Hãy lưu ý trang phục lịch sự khi tham quan các địa điểm tôn nghiêm này, tránh quần short, váy ngắn, hở vai và ngực. Khi vào chùa, bạn nhớ cởi giày dép. Riêng Bảo tàng Quốc gia, bạn cần để đồ cá nhân (túi xách, máy ảnh) tại phòng gửi đồ miễn phí trước khi vào. Không được mang đồ uống, đồ ăn, hút thuốc hoặc chụp ảnh bên trong tòa nhà chính.
Lào, đất nước xinh đẹp và yên bình, sẽ mang đến cho bạn những trải nghiệm tuyệt vời. Đặc biệt, cố đô Luang Prabang với nhịp sống chậm rãi, bình yên sẽ khiến bạn như lạc vào một thế giới khác. Hãy đến và tận hưởng vẻ đẹp thanh bình của đất nước triệu voi!
Bài viết “Chúng tôi GoGlobal” của tác giả Hà Thị Hồng Ngát.