An Giang là vùng đất tâm linh và tôn giáo nổi tiếng với thành phố Châu Đốc, nằm ở phía Bắc, có độ cao 705 m và chu vi 28.600 m.
Đôi nét về núi Cấm
Tháng 5, An Giang bước vào mùa mưa, những cơn mưa bất chợt xen lẫn nắng hè, cái lạnh đầu ngày và sương sớm phủ lên vùng đất tâm linh và tôn giáo. Châu Đốc, thành phố phía Bắc, nổi tiếng với những nét văn hóa đặc sắc. Còn về phía Tây Bắc, núi Cấm, ngọn núi cao nhất Đồng bằng sông Cửu Long, với độ cao 705m, chu vi 28.600m, thu hút du khách bởi vẻ đẹp hùng vĩ. Đỉnh Bồ Hong trên núi Cấm là đỉnh cao nhất trong Thất Sơn, tạo nên khung cảnh ngoạn mục.
Homestay Mun’s House – Núi Cấm
Chuyến đi đến núi Cấm diễn ra vào chiều thứ bảy, gần đến giờ hoàng hôn. Sau khi gửi xe máy ở nhà dân dưới chân núi, chúng tôi đón xe trung chuyển của Phòng bán vé xe du lịch lên núi, thuộc công ty cổ phần phát triển du lịch An Giang. Vé xe bao gồm cả chiều đi lên núi vào thứ bảy và chiều về vào chủ nhật. Nhớ giữ thẻ xe và số điện thoại liên lạc để sử dụng cho chuyến xuống núi.
Xe dừng trước Mun’s house homestay, một ngôi nhà gỗ mới xây bám sát sườn núi. Chỉ cần đi bộ một đoạn ngắn, tôi đã đến được homestay xinh xắn này. Ngôi nhà gỗ 3 tầng được gia đình nhỏ trên núi xây dựng và đưa vào hoạt động từ đầu năm.
Bảng hiệu của homestay
Mùi vecni gỗ thoang thoảng, phảng phất trên từng cây cột, sàn nhà và bức tường, tạo nên một cảm giác ấm cúng, quen thuộc. Dù không sinh ra ở miền núi, tôi vẫn cảm nhận được sự yên bình, thanh thản của cuộc sống nơi đây, gợi nhớ về những ngày tháng ấu thơ bên ngoại. Không có tiếng xe cộ ồn ào của thành phố, chỉ có tiếng gió vi vu, tiếng chim hót ríu rít và tiếng lá cây xào xạc, hòa quyện thành một bản nhạc du dương, êm ái.
Những góc nhỏ của homestay
Gia đình chủ homestay chào đón chúng tôi vô cùng nồng hậu. Vừa đặt balo xuống, như tiếng trống vang lên giữa mây ngàn, những hạt mưa đầu mùa rơi lác đác rồi ào ạt ướt đẫm cả ngọn núi. Cây cỏ như được tắm mát trong cơn mưa đầu mùa. Núi Cấm, nóc nhà của An Giang, dường như là nơi đón nhận những giọt mưa đầu tiên, báo hiệu một mùa mưa mới đã về.
Mưa rơi tí tách, tôi nhâm nhi ly cà phê pha sẵn, tận hưởng khoảnh khắc bình yên.
Cơn buồn ngủ ập đến, nhưng ý thức về khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt khiến tôi bừng tỉnh. Tôi xin chị chủ homestay một tách cà phê ấm nóng, để thưởng thức trọn vẹn vẻ đẹp lãng mạn của Mun’s house homestay. Từ ban công, hồ Thanh Long rộng lớn hiện ra, được chặn lại bởi con đập, phía trên là hệ thống cáp treo nhộn nhịp hoạt động, như những dải lụa bay lượn trên không trung. Hồ Thanh Long như một tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời, cơn mưa nhẹ nhàng rơi xuống, tạo nên những họa tiết bọt trắng tinh khôi trên nền xanh ngọc bích. Những ngọn núi bao bọc lấy hồ, cây cối xanh um, nghiêng ngả theo gió như muốn hòa mình vào dòng nước mát lạnh. Cảnh vật nên thơ, lãng mạn như một bức tranh sơn thủy hữu tình, khiến tôi muốn ghi lại từng khoảnh khắc bằng nét vẽ. Tôi lôi giấy bút ra, phác họa khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt, muốn lưu giữ những cảm xúc chân thực nhất về chuyến đi này. Nơi đây, chỉ có Mun’s house homestay mới có thể trọn vẹn cái khung cảnh hữu tình, với tiếng mưa rơi nhè nhẹ như lời thì thầm du dương, tạo nên một bản nhạc du dương, nhẹ nhàng.
Bạn đã phác thảo khung cảnh nhìn từ homestay ra hồ Thanh Long bằng tay? Thật tuyệt vời! Chia sẻ bức vẽ của bạn với chúng tôi đi!
Buổi tối, chúng tôi được thưởng thức bữa tối thịnh soạn do chính tay chị chủ chuẩn bị. Menu có thể đặt trước để chị ấy sắp xếp những món ngon, một phần vì homestay khá xa chân núi, một phần vì thời gian ướp và chế biến cũng cần nhiều công đoạn. Gần giờ hẹn ăn tối, ngồi nghe gia đình nhỏ trò chuyện rôm rả trong bếp, tôi mới biết bé út của gia đình chính là tên của homestay – bé Mun. Hèn gì logo trên tường có hình mặt trăng (Moon), tôi chợt nhận ra homestay không chỉ có tên, mà còn mang theo sự dễ thương (làm tôi nhớ đến cô bạn thân từ mẫu giáo, cũng là Moon, nhưng tôi thường gọi là Mun và nhắn tin cũng xưng là Mun). Bữa ăn được bày biện trên hiên nhà, một nửa có mái che, còn lại là không gian mở sát lan can hướng về hồ. Mưa vẫn chưa tạnh, ngồi ở bàn ăn, phía trước là bếp than hồng ấm áp, bên phải là căn nhà gỗ với ánh đèn vàng dịu nhẹ, xung quanh là những người bạn đồng hành, bên trên là mưa nhẹ hạt, cảm giác ấm cúng và thân thuộc khó tả.
Bếp than ấm nóng giữa tối mưa
Trên bàn, bữa ăn giản dị mà đầy đủ: cơm no, rau luộc chấm mắm, trứng luộc, thịt bò nướng và lẩu hải sản thơm ngon.
Mình chọn món trong menu chị chủ đề xuất cho bàn ăn.
Phần ăn tuy nhiều nhưng đủ cho cả bốn người chúng tôi nhâm nhi hết buổi tối cùng vài lon nước lên men mang theo từ dưới núi. Lửa than vẫn ấm nóng, gia đình chủ nhà về nhà chính của họ trên núi nên chỉ còn chúng tôi ở homestay ba tầng này. Hai chú chó to con – bạn thân của Mun – cùng mấy bé mèo ham chơi hiếm khi xuất hiện khiến chúng tôi cảm thấy an toàn. Ăn xong, chúng tôi lên tầng ba để thư giãn. Phòng ngủ ở bên trong, còn phía trước là bàn khách và ban công nhỏ với mái che vươn xa ra ngoài, vừa để giữ mát cho mùa hè, vừa giữ ấm chặn gió cho những ngày mưa đông. Dù ở tầng cao nhất, chúng tôi vẫn cảm thấy ấm áp.
5 giờ 30 sáng, giờ của những chuyến phiêu lưu. Giấc ngủ ngắn ngủi như một lời hẹn với bình minh, với khoảnh khắc buổi sáng sớm nơi đất khách quê người. Yoga trên hiên nhà, sàn gỗ mát lạnh, không khí trong lành của núi rừng ngập tràn phổi. Tiếng chim hót, côn trùng tí hon bò lổm ngổm trên sàn, như lời chào của thiên nhiên. Cơ thể và tâm hồn hòa quyện, tràn đầy năng lượng, sức sống và sự tinh khiết.
Mình và buổi yoga sáng sớm
Có bé mèo cũng dậy sớm nè
Bé sóc chuột thức dậy chào đón ngày mới.
Mưa đêm qua chưa dứt, sương sớm bảng lảng, mặt trời chỉ hé lộ vài tia nắng rồi lại lẩn khuất sau màn mây xám. Chị chủ nhà bảo sáng sớm săn mây trên đỉnh Bồ Hong tuyệt đẹp, tiếc là chỉ mình tôi thức dậy sớm. Tôi ngồi ngắm hồ Thanh Long, một khung cảnh bình yên, thơ mộng chưa từng thấy.
Hồ Thanh Long trước khi mây mù bao phủ.
Sáng chủ nhật, sau cơn mưa đêm trước, những mảng mây trắng muốt từ chân núi Cấm bỗng tràn vào hồ Thanh Long. Chúng nhẹ nhàng len lỏi qua đập, bay lơ lửng trên mặt hồ phẳng lặng như những làn khói khổng lồ được rót vào từ đâu đó. Mây cứ thế kéo đến, bồng bềnh, rồi tan đi, tạo thành những đợt sóng trắng xóa trên mặt nước.
Từng cụm mây kéo đến và tan đi
Mây mù bao phủ gần hết núi Cấm.
Không khí như nhường chỗ cho lớp lớp mây mù tràn về, chẳng mấy chốc, hồ Thanh Long, Mun homestay và núi Cấm đều chìm trong sương mù dày đặc.
Cáp treo ẩn hiện mơ hồ trong những đám mây trắng xóa, tạo nên khung cảnh kỳ ảo.
Khám phá núi Cấm: Điểm đến hấp dẫn
Điện Ngọc Hoàng và Điện thờ Tổ Trăm Họ
Con đường lên điện Bồ Hong là thử thách thực sự. Không có xe trung chuyển, chúng tôi chỉ có thể đi bộ hoặc thuê xe máy chuyên dụng, vượt qua những con dốc dựng đứng, chìm trong sương mù dày đặc. Đó là đoạn đường đáng sợ nhất tôi từng đi qua. Sau khi leo núi, chúng tôi phải leo thêm một đoạn cầu thang mới đến được Điện Ngọc Hoàng Thượng Đế. Hai bên đường, những ngôi nhà nhỏ của người dân địa phương bày bán đủ loại hàng hóa phục vụ du khách hành hương, thậm chí có cả nơi cho thuê chỗ nghỉ qua đêm. Nhìn dòng người tấp nập lên xuống, hầu hết là những người lớn tuổi, tôi mới thực sự cảm nhận được niềm tin mãnh liệt của họ vào tôn giáo nơi đây. Chị chủ homestay, người đưa chúng tôi lên đỉnh núi, đã trở thành người bạn đồng hành đáng quý trong chuyến hành trình đầy thử thách này.
Lối lên Điện Bồ Hồng, nơi ngự trị của Ngọc Hoàng Thượng Đế.
Lên đỉnh núi Cấm là thử thách, nhất là khi những con dốc dựng đứng ẩn hiện trong sương mù. Nhưng hành trình ấy cũng đầy thú vị. Chụp ảnh những người dân nơi đây, cuộc sống giản dị thường ngày bỗng trở nên rộn ràng hơn. Hôm đó, ai cũng háo hức bàn tán về ngày núi Cấm “quay lại” mùa sương mù, như thể chính sương mù cất lời, mang theo bao điều kỳ diệu.
Điện Ngọc Hoàng Thượng Đế mang nét cổ kính, giản dị toát ra từ từng vật liệu. Các hoa văn, tượng trang trí nhuốm màu thời gian, tạo nên vẻ đẹp trầm mặc. Không gian tuy không rộng lớn nhưng đủ để du khách thành tâm dâng nén nhang và cầu nguyện.
Cầu thang lên Điện Ngọc Hoàng Thượng Đế, nơi linh thiêng để dâng hương.
Tượng rồng uy nghi được chạm khắc tinh xảo, vươn mình trên hòn non bộ, mang đến khí chất mạnh mẽ và quyền uy cho tiểu cảnh.
Leo lên một đoạn cầu thang xoắn, điện thờ Tổ Trăm Họ hiện ra, nơi cao nhất của núi Cấm (khoảng 716m so với mực nước biển). Khói nhang nghi ngút, du khách hành hương tấp nập, mỗi gia đình mang theo mâm cơm đầy ắp bánh bao, chả chay… Truyền thuyết kể rằng, ngày trời quang mây, du khách có thể phóng tầm mắt xuống hồ Thủy Liêm và tượng Phật Di Lặc khổng lồ. Tuy nhiên, hôm ấy, sương mù dày đặc, chỉ nhìn thấy được 5m xung quanh.
Cuộc sống bình dị, thanh bình của người dân trên đỉnh núi Cấm, nơi mây trắng lững lờ trôi, nắng sớm hiền hòa, hòa quyện với tiếng chim hót và tiếng chuông chùa ngân vang.
Cuộc sống thường ngày của người dân trên đỉnh núi Cấm là một bức tranh giản dị, đầy chất thơ. Họ sống hòa hợp với thiên nhiên, trồng trọt, chăn nuôi và giữ gìn những nét văn hóa truyền thống độc đáo.
Khu du lịch Lâm Viên
Núi Cấm im lìm, sương mù khẽ thì thầm.
Sương mù giăng kín núi Cấm, báo hiệu mùa mới đã về.
Chuyến xe ôm của chủ homestay đưa chúng tôi đến khu du lịch Lâm Viên. Dọc đường ven hồ Thủy Liêm, những quán ăn bình dân bày bán đủ loại món Việt Nam quen thuộc: cơm, mì, hủ tiếu, đặc biệt là bánh xèo rau rừng. Nghe đâu, nếu đến sớm hơn, chúng tôi có thể ghé chợ mây – cách gọi của người dân địa phương cho họp chợ ở vùng núi cao. Tuy nhiên, ngồi nhâm nhi bữa sáng, chúng tôi vẫn bắt gặp cảnh những cô chủ hàng xách gánh về sau khi tan chợ, trú mưa tạm ở trước quán ăn.
Những cô gánh rau, tạm trú mưa sau khi tan chợ, mây vần vũ.
Mưa ngớt, các cô vội chạy về nhà.
Trẻ em níu chặt tay người lớn, bước đi trong sương mù và mưa phùn.
Tượng Phật Di Lặc uy nghi trên đỉnh núi cao nhất châu Á.
Chùa Vạn Linh
Chùa Vạn Linh được xây dựng vào năm 1927 bởi nhà sư Thích Thiện Quang sau khi ông xin phép thầy Hòa thượng Thích Trí Thiền lên núi Cấm ẩn tu. Ban đầu, sư Thiện Quang chỉ dựng một am nhỏ bằng tre, lá để tu hành và chữa bệnh cho người dân địa phương, nên chùa được gọi là chùa Lá. Khi số lượng đệ tử ngày càng đông, sư Thiện Quang cho xây dựng lại chùa vào năm 1941 với ngôi chánh điện khang trang hơn, lợp mái ngói. Chùa Vạn Linh hoàn thành vào năm 1943 và giữ tên gọi cho đến nay.
Chùa Vạn Linh ẩn khuất trong màn sương dày đặc.
Lối vào chùa Vạn Linh
Tượng chú tiểu nhỏ nhắn, đáng yêu, tọa lạc trong khuôn viên chùa Vạn Linh, mang đến cảm giác bình yên và thanh tịnh.
Chùa Vạn Đức và chùa Vạn Linh, hai ngôi chùa tọa lạc tại hai vùng đất khác nhau nhưng lại có mối liên hệ mật thiết, là minh chứng cho sự kế thừa và phát triển của Phật giáo Việt Nam.
Chùa Vạn Đức, được khai sơn bởi Hòa thượng Thích Trí Tịnh vào năm 1954, là một minh chứng rõ nét cho lời huyền ký của Hòa thượng Thích Thiện Quang – khai sơn chùa Vạn Linh, Núi Cấm, An Giang. Hòa thượng Thích Thiện Quang từng đến thăm khu đất này và dự đoán nơi đây sẽ trở thành một đại Già lam.
Hòa thượng Thích Trí Tịnh, đệ tử của Hòa thượng Thích Thiện Quang, thuộc dòng Lâm Tế gia phổ đời thứ 41, đã tiếp nối di sản của người thầy, xây dựng chùa Vạn Đức và cống hiến trọn đời cho sự nghiệp Phật giáo. Ngài đã dịch thuật nhiều bộ Kinh tạng Đại thừa, đào tạo nhiều thế hệ Tăng Ni, và là trụ cột vững chắc cho Phật giáo Việt Nam.
Sự kế thừa và phát triển giữa hai ngôi chùa được thể hiện rõ trong kiến trúc. Chùa Vạn Đức, được xây dựng với kiến trúc chi tiết và cầu kỳ hơn so với chùa Vạn Linh. Tuy nhiên, điểm chung đặc biệt là cả hai chùa đều trưng bày tượng sáp của Hòa thượng Thích Trí Tịnh, tôn vinh công đức của vị sư trụ trì tài đức vẹn toàn.
Chùa Vạn Đức, với vai trò là mái nhà che chở cho những người con Phật, sẽ mãi mãi là minh chứng cho sự phát triển và trường tồn của Phật giáo Việt Nam, tiếp nối và phát huy truyền thống của chùa Vạn Linh, tạo nên một dòng chảy tâm linh bất diệt.
Chuyến tham quan chùa Vạn Linh khép lại hành trình khám phá núi Cấm đầy sương mù, lưu giữ những khoảnh khắc khó quên.
Kết thúc hành trình khám phá núi Cấm, tôi vẫn lưu luyến khung cảnh hùng vĩ, nơi bức tranh tôn giáo uy nghiêm và lâu đời được khắc họa rõ nét. Nơi đây không chỉ là điểm hành hương cho người dân miền Tây mà còn là điểm đến tâm linh cho mọi người con Việt Nam, hay đơn giản là để trải nghiệm du lịch độc đáo. Được hòa mình vào sương mù đặc biệt trên đỉnh núi, tôi cảm thấy may mắn và biết ơn thiên nhiên đã ưu ái, cho phép tôi lưu giữ những khoảnh khắc tuyệt vời qua từng bức ảnh. Hy vọng những hình ảnh và câu chuyện này sẽ truyền tải được phần nào vẻ đẹp và sự thu hút của núi Cấm, để mọi người cùng cảm nhận và chia sẻ niềm vui khám phá.